HƯỚNG DƯƠNG - Trang 227

Hai người dắt tay nhau vào trong miếu. Bố cục trong miếu không thay

đổi. Ở chính giữa đặt bức tượng của Văn Xương Tinh Quân, trên bàn trước
mặt ông để một ít đồ cúng, nhang đèn đang cháy mang theo mùi thơm.

Từ Giai Tú vỗ tay một cái: "Chúng ta quên mang theo đồ lễ rồi".

Khương Ninh vốn không nghĩ đến chuyện này.

"Năm ấy bọn mình cũng không mang theo đồ lễ nhưng Văn Xương

Tinh Quân vẫn thông cảm đấy thôi". Từ Giai Tú chỉ cây hương bồ trước
mặt: "Còn nhớ trước kỳ thi tốt nghiệp trung học cậu quỳ gối ở kia để cầu
phúc, trông rất thành tâm".

Khương Ninh bỗng như lại trông thấy hình ảnh của mình năm đó, quỳ

gối trong miếu thành kính khẩn cầu Văn Xương Tinh Quân phù hộ mình có
thể thuận lợi thi đậu Viện luật và trở thành một luật sư.

Từ Giai Tú nhún vai: "Mình quỳ lạy đúng lúc ông ấy không tập trung.

Cậu xem, cuối cùng, kết quả thi của cậu rất tốt, còn mình thì, rất kém, chỉ
được đỗ vớt. Rõ ràng là Văn Xương Tinh Quân rất hiển linh".

Linh nghiệm ư? Khương Ninh nhớ lại, thành tích thi đại học của cô

đạt được kết quả rất cao nhưng cuối cùng vẫn không đạt được nguyện
vọng, không trách được Ông Trời, mọi thứ đều do con người tạo ra.

"Tiểu Ninh".

Khương Ninh thu toàn bộ tâm trạng mất mát vào trong đáy mắt, quay

đầu nhìn cô ấy.

Từ Giai Tú hơi do dự nhưng vẫn mở miệng: "Cậu không còn muốn

làm luật sư nữa à?".

Khương Ninh ngây người run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.