HƯỚNG DƯƠNG - Trang 228

"Cuộc thi tư pháp bắt đầu vào tháng sau...Cậu có muốn thi thử

không?".

Khương Ninh giật mình, lộ vẻ bất lực: "Không thể được, Từ Giai Tú".

"Lần này không được, lần sau thử tiếp". Từ Giai Tú hơi vội vã: "Dù

sao thì một lần cũng không thể thành công ngay được".

Khương Ninh lắc đầu, giờ cô đã 26 tuổi, không còn là một cô gái 18

tuổi năm ấy. Cô đã không còn có sự quyết đoán hay lòng can đảm mạnh
mẽ. Cắt đứt và từ bỏ là điều duy nhất cô học được suốt mấy năm qua. Rốt
cuộc, vẫn là hai chữ cam chịu số phận.

"Tiểu Ninh...". Từ Giai Tú muốn khuyên tiếp nhưng nhìn vẻ mặt mất

mát của Khương Ninh lại không đành lòng. Vì vậy, cô im lặng không nói
nữa.

Người coi miếu từ trong phòng đi ra nói với các cô mấy câu. Khương

Ninh và Từ Giai Tú bỏ ít tiền vào trong hòm công đức, sau đó ra đại sảnh ở
trong miếu ngồi.

Vì đề tài vừa rồi mà hai người trở nên trầm mặc.

Cuối cùng, vẫn là Từ Giai Tú không chịu nổi bầu không khí nặng nề,

mở miệng hỏi Khương Ninh: "Chiều tối hai hôm trước mình tan trường đi
ra, thấy Vu Dương chở cậu...Mình không nhìn nhầm đấy chứ?".

Khương Ninh nhớ lại. Sẩm tối hai ngày trước, chính là ngày cô bị

bệnh, Vu Dương chở cô đến bệnh viện, đúng lúc đi qua trường trung học.

"Không nhầm đâu".

Từ Giai Tú vỗ đùi: "Mình đã nói mình không nhìn nhầm mà. Có phải

cậu vẫn kéo anh ấy lại không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.