HƯỚNG DƯƠNG - Trang 363

Khương Ninh nhíu mày cắt lời cậu: "Cái gì mà tiền sinh hoạt?".

"Chị không biết à?". Trình Vĩ nhìn cô: "Sau khi chị lên đại học, dì

Trần chú Khương bảo với mẹ là chị học hành tốn kém nên họ không nuôi
nổi chị. Sau khi biết chuyện, tháng nào mẹ cũng đưa tiền cho dì Trần, bảo
dì ấy gửi tiền cho chị, mãi cho đến khi chị tốt nghiệp đại học".

Cậu nghi ngờ hỏi: "Họ không nói gì với chị à?".

Khương Ninh nhắm mắt, tay siết thành nắm đấm, toàn thân phát run,

như rơi vào một hầm băng.

Bốn năm đại học, ngoại trừ năm nhất Khương An cho cô tiền đóng

học và tiền sinh hoạt phí. Chi phí ba năm còn lại, đều do cô nhận được học
bổng của nhà trường và tiền đi làm bán thời gian.

Số tiền của Lưu Vân, căn bản không đến tay cô.

Cô rất muốn thuyết phục mình đó không phải là sự thật, là Trình Vĩ

đang nói dối. Lưu Vân đã vứt bỏ cô bao năm như vậy, sao còn có thể nhớ
đến cô? Nhưng trong đầu cô vẫn luôn hiện ra ánh mắt Lưu Vân nhìn cô đau
khổ và vẻ mặt tham lam của Khương An.

Cô không thuyết phục được bản thân.

Khương Ninh cầm túi đứng lên đi ra ngoài.

Trình Vĩ gọi: "Chị".

Khương Ninh đứng lại, bảo cậu: "Đợi chị đến tìm em".

Ra khỏi ngân hàng, gió lạnh thổi vào mặt, cơ thể Khương Ninh chao

đảo, khóe mắt khô rát. Cô đưa tay lên lau, khịt mũi một cái, ra ven đường
tiện tay bắt một chiếc xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.