HƯỚNG DƯƠNG - Trang 438

Vu Dương hỏi cô: "Không ăn nữa à?".

Khương Ninh lắc đầu: "Ngọt lắm, mang về trộn với hạt tiêu cho anh

ăn".

"...". Hậu quả vẫn còn chưa hết.

+++

Giữa trưa, Khương Ninh và đội của Từ Giai Tú cùng nhau ăn cơm.

Tập tụng của trấn Thanh Vân là ăn chạy trong ngày lễ hội, nên thực đơn
của các quán cơm trong trấn đều là đồ chay.

Cơm nước xong, Khương Ninh hơi mệt. Phương Nguyên lần đầu được

tham gia lễ hội nên vẫn chưa hết hào hứng. Đông Đông là trẻ con, bản tính
ham vui, đương nhiên thích quấn lấy Phương Nguyên để đi chơi. Từ Giai
Tú lo Phương Nguyên chỉ có một mình nên đành phải chạy theo.

Ba người họ đi rồi, Khương Ninh theo Vu Dương về cửa hàng. Đêm

qua ngủ muộn sáng lại dậy sớm, hơn nữa bệnh cảm vẫn còn chưa khỏi, đầu
óc bị trúng gió mỗi lúc một nặng trĩu. Cô về đi ngủ, lúc tỉnh dậy thì trời đã
tối.

Khương Ninh rửa mặt đi ra. Từ Giai Tú gọi điện nói tối nay sẽ vô

cùng náo nhiệt, bảo cô ra ngoài chơi đừng bỏ lỡ. Khương Ninh đồng ý, một
lần nữa lại kéo Vu Dương ra khỏi cửa.

Quả thực, thị trấn vô cùng náo nhiệt, trên sân khấu các đào đang ê a

hát, rất nhiều người cầm ghế ra khỏi nhà xếp dưới đất ngồi xem. Không ít
người tuy nghe không hiểu nhưng vẫn hăng say xem chăm chú.

Mỗi người bán hàng rong chiếm một vị trí rao bán, nào đồ chơi nhỏ,

nào thổi kẹo đường tò he, kẹo đường hồ lô, kẹo bông v.v... khiến mấy đứa
trẻ ham ăn đều chảy nước miếng, người bán đồ chơi vung vẩy que dạ quang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.