HƯỚNG DƯƠNG - Trang 573

Bà Vu nhìn ngó xung quanh, thấy không có ai mới lên giọng hỏi anh:

"Sao con lại bảo nó về? Sợ mẹ khó xử à?".

Vu Dương gật đầu: "Vâng".

Bà Vu không vui, nói: "Bảo vệ nó chặt thế, mẹ ăn được nó chắc".

"Khương Ninh, cô ấy...". Lời đã ra đến miệng nhưng cuối cùng, Vu

Dương chỉ thốt được một câu: "Rất tốt".

"Rất tốt? Tốt mà hại con thành như thế này?".

Vu Dương trầm giọng: "Chuyện này không liên quan đến cô ấy".

Bà Vu thấy con trai nói cứng, trong lòng cảm thấy tức giận, giở giọng

hung hãn: "Con với nó yêu nhau được bao lâu mà che chở cho nó như thế?
Con bị như thế này, giờ nó chỉ vì thấy áy náy mà ở bên cạnh con thôi. Đợi
tương lai mà xem, con có dám bảo đảm nó sẽ ở bên con suốt đời không?".

Gương mặt Vu Dương lập tức u ám, giống như mặt đất bị mây mù che

phủ.

Bà Vu bình tĩnh lại, giật mình nhận ra mình đã nói quá lời, đâm thẳng

vào vết thương của con trai, bắt ép anh phải đối mặt với sự thật quá tàn
khốc.

Bà Vu lau nước mắt, buồn bã xoay người đi vào trong cửa hàng.

"Anh Dương, anh nghe lời dì đi, bà đang rất lo lắng cho anh đấy".

Triệu Tiểu Viên nói: "Lúc ở bệnh viện, Khương Ninh thường xuyên liếc
mắt đưa tình với bác sĩ Lâm, em đều nhìn thấy hết".

"Câm miệng". Vu Dương nổi nóng.

Triệu Tiểu Viên bị quát, sợ hãi rụt cổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.