HƯỚNG DƯƠNG - Trang 603

"Ba năm rồi ạ".

Hiệu trưởng gật đầu: "Tôi biết cô là một cô giáo có trách nhiệm,

nhưng mà...dạo này trong trường có một số tin đồn về cô. Hôm nay còn có
mấy phụ huynh tới tìm tôi phản ánh chuyện của cô. Tôi không dễ tin vào
lời của người khác. Cho nên tôi muốn cô tới đây để xác nhận xem thế nào".

Ông dừng lại, quan sát vẻ mặt thay đổi của Từ Giai Tú, hỏi tiếp một

câu: "Có phải cô tham gia lừa đảo cùng đám người trong thị trấn không?".

Cơ thể Từ Giai Tú lạnh toát, cô mấp máy môi: "Tôi...".

Câu phủ nhận đã ra đến miệng nhưng thẹn với lương tâm nên bị chắn

ngang họng. Từ Giai Tú luống cuống: "Hiệu trưởng, đúng là tôi đã làm
nhưng tôi không hề cầm số tiền ấy....Tôi biết tôi sai rồi".

Hiệu trưởng thất vọng thở dài: "Cô giáo Từ, sao cô lại hồ đồ như

vậy?".

"Tôi...". Khóe mắt Từ Giai Tú đỏ lựng.

"Đã có mấy phụ huynh đến tìm tôi, đám học sinh trong trường cũng đã

lan truyền chuyện này. Làm thầy phải lấy đức làm trọng, vậy mà cô...Bảo
tôi phải giữ cô lại như thế nào đây?". Hiệu trưởng im lặng, hai tay đan vào
nhau đặt lên bàn, giọng nói nặng trĩu: "Cô Từ, trong khoảng thời gian này,
cô đừng đến trường nữa, đợi tin đồn lắng xuống, chúng tôi sẽ xem xét lại".

Đối với giáo viên mà nói, phẩm hạnh người thầy bị tổn thương chính

là đòn chí mạng. Những lời hiệu trưởng nói hôm nay khiến cô cảm thấy
nhục nhã, rơi xuống một chiếc vực sâu không đáy, giống như tro tàn.

Từ Giai Tú giam mình trong nhà hai ngày. Hai ngày này, chuyện của

cô lan truyền chóng mặt khắp thị trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.