HƯỚNG DƯƠNG - Trang 651

cô: "Mệt không?".

Khương Ninh lắc đầu.

Vu Dương sờ mặt cô, cúi xuống hôn. Khương Ninh nhìn anh, nhắm

mắt lại, môi son hé mở, ôm cổ Vu Dương chủ động mời gọi.

Sống lưng cô trơn nhẵn như sợi dây cáp, bàn tay Vu Dương lướt theo

sợi dây, dừng ở thắt lưng, chạm vào hông cô. Anh hướng tay ra sau, khẽ
nâng cô lên.

Lúc hai chân rời mặt đất, Khương Ninh hơi hoảng hốt, rời môi Vu

Dương. Cô sợ anh mất sức nên chủ động bám hai chân quanh hông anh,
giống như gấu túi đeo bám trên người anh.

Khương Ninh thở nhẹ cọ mũi vào chóp mũi anh, như có như không

hôn, liếm, cắn.

Vu Dương thở mạnh, ôm cô quay người định ra khỏi phòng bếp.

Khương Ninh thì thầm, cánh môi mở ra đóng lại: "Không ăn mì à?".

Vu Dương toàn thân máu huyết tuôn trào, e là ăn mì lúc này tiêu hóa

không nổi.

"Đợi lát nữa rồi ăn". Anh kiên quyết trả lời.

Vào đến trong phòng, hai người cùng ngã xuống giường. Trời đã tối,

trong phòng không có một tia sáng, toàn bộ động tác đều là lần mò. Hai
người quá quen cơ thể của nhau nhưng đã lâu không thân mật, nên lúc này,
trong cảm giác quen thuộc ấy còn xen lẫn cảm giác mới lạ.

Vu Dương tuy chỉ có một tay nhưng cởi quần áo của mình và của

Khương Ninh rất nhanh. Khương Ninh thuận theo anh, bảo vươn tay liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.