HƯƠNG HÀN - Trang 101

Lạc Mỹ không chống cự cũng không nhiều lời, chỉ lẳng lặng nói: "Có

liên quan hay không, trong lòng anh hiểu rõ. Cho dù anh không hay biết sự
việc, nhưng còn dòng tộc của anh thì sao? Vì bản ghi chép ấy, bọn họ tuyệt
đối sẽ bất chấp thủ đoạn, thân là một phần tử trong gia tộc ấy, anh lại thật
sự không hay biết ư?"

Ngôn Thiếu Tử nghiến răng nói: "Được, hôm nay có phải cô muốn định

tội của tôi hay không?"

Lạc Mỹ nhìn cậu, vầng trăng đang trôi xuyên qua những áng mây, cho

nên ánh trăng lúc tỏ lúc mờ, chiếu lên mặt của cậu cũng tranh tối tranh
sáng, trong mắt cậu có điều gì đó mà cô nhìn không rõ. Cô chợt mỉm cười:
"Ngôn Thiếu Tử, tôi có thể định anh tội gì chứ? Tôi không phải quan toà,
càng không phải thượng đế, về chuyện anh có tội hay không, lưới trời tuy
thưa nhưng khó thoát, đến lúc đó tự có báo ứng. Bây giờ tốt nhất anh nên
buông tôi ra, bằng không nếu để cho chồng của tôi trông thấy, chỉ sợ anh ấy
sẽ hiểu lầm."

"Chồng của cô?" Ngôn Thiếu Tử cười lạnh, trong giọng nói chứa đầy vẻ

châm chọc và chế nhạo, "Cô thật sự tìm được một người chồng giao phó cả
đời à, cô có biết anh ta là ai không?"

"Đương nhiên tôi biết." Lạc Mỹ thản nhiên đáp, "Anh ấy là người anh

cùng cha khác mẹ với anh, là con của Ngôn Chính Kiệt và Dung Tuyết
Tâm."

Ngôn Thiếu Tử cười lạnh: "Hắn ta có nói với cô rồi à? Nhưng cô biết

được bao nhiêu về hắn chứ? Không sai, hắn là anh cùng cha khác mẹ với
tôi, nhưng trên dưới cả gia tộc chắc chắn sẽ không một ai bỏ qua cho tên
khốn kiếp đó! Hắn có rất nhiều tiền đúng không? Cô có biết tiền này đến từ
đâu hay không? Để tôi nói cho cô biết, mỗi đồng tiền cắc bạc của hắn đều
là dùng thủ đoạn hèn hạ nhất để ép người mà ra đấy, cha tôi cũng là do hắn
ta bức tử mà chết! Hắn đã ác ý thu mua cổ phần rồi đến uy hiếp cha tôi, cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.