HƯƠNG HÀN - Trang 110

ngoài lại chẳng có ai. Đang lúc lấy làm lạ thì bỗng nhiên có người từ phía
sau siết chặt lấy cổ cô. Cô cố sức giãy dụa, cố sức vùng vẫy, cuối cùng
cũng quay đầu lại được, phía sau lại là Lạc Y. Trên mặt cô ta toàn là máu,
hai hốc mắt trống rỗng, từng giọt máu bên trong ấy rỉ rả rơi xuống, chỉ kêu
lên hai tiếng: "Chị hai!" Rồi lại vươn tay bóp lấy cổ cô, "Chị hai, sao chị lại
đối xử với em như vậy?" Cô bị dọa đến mức liều mạng la thét, vừa kêu vừa
khóc mếu máu.

"Lạc Mỹ!" Cô cuối cùng cũng thoát khỏi cơn ác mộng, khuôn ngực ấm

áp ấy khiến cho cô cảm nhận được một sự thanh thản kỳ lạ. Cô vẫn còn
đang thút thít, anh vỗ về trên lưng cô: "Không sao mà, không sao mà."

Cô dần nhận ra mình lại vừa mơ thấy ác mộng, sụt sịt vài tiếng rồi từ từ

trấn tĩnh lại. Anh ân cần hít vào một hơi, ôm cô chầm chậm ngồi lên
giường. Lạc Mỹ nghe anh thở hổn hển liền cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới
phát hiện ra nơi mắt cá chân của anh vừa mọc lên một vết sưng to tướng
đang ri rỉ máu, không nhịn được phải hỏi: "Sao anh lại bị thương đến như
vậy?"

"Vừa rồi trong phòng tắm tôi lỡ sẩy chân chút thôi." Anh mỉm cười,

"Đừng lo mà." Lạc Mỹ đến lúc này mới nhận ra tuy anh mặc đồ tắm nhưng
trên cánh tay vẫn còn đầm đìa nước, hẳn là khi nghe cô khóc liền lập tức
chạy sang đây. Cô bất giác cảm thấy có lỗi liền bước xuống giường đi tìm
hộp y tế. May mà bên trong có thuốc, cô dùng bông gạc thấm chút bột
kháng viêm đắp lên vết thương cho anh, bảo: "Sao anh lại bất cẩn như thế
chứ?"

"Tôi nghe tiếng cô la thét, sợ cô gặp chuyện không hay." Anh nhìn cô

băng bó một cách không thuần thục, "Đừng phá phách nữa, ngày mai hãy
nói đi, vết thương nhỏ không đáng kể đâu mà."

Lạc Mỹ chỉ lo cúi đầu băng thật kỹ vết thương, hồi sau mới nói: "Tuy là

vết thương nhỏ nhưng lỡ nhiễm trùng thì phiền phức to, anh nên để ý đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.