HƯƠNG HÀN - Trang 112

Lạc Mỹ nghe anh nói chuyện công việc liền đặt tờ báo xuống, "ừm" một

tiếng.

"Tôi đã hẹn luật sư, chuẩn bị ký tên nhượng quyền sở hữu cổ phiếu, đều

thuộc cổ phần B." Dung Hải Chính nói, "Tôi muốn đại hội cổ đông lần này
có thể bầu thêm cô vào hội đồng quản trị."

Lạc Mỹ hỏi: "Khoảng bao nhiêu?"

"Chừng hai mươi triệu cổ phiếu." Anh nói, "Chiếm khoảng 30% tổng số

cổ phần B."

Lạc Mỹ hỏi: "Lúc Ngôn Chính Kiệt chết, anh đã thu mua à?"

Dung Hải Chính đáp: "Giá cả lúc ấy là thấp nhất."

Lạc Mỹ nói: "Vậy anh là đại cổ đông lớn nhất nhì của xí nghiệp quan hệ

Thường Hân rồi, anh không sợ bị phá sản hay sao?"

Dung Hải Chính bật cười: "Cô Dung à, thật ra tôi có nhiều tiền hơn cô

tưởng đấy, nên cho dù lúc này Thường Hân có đóng cửa tôi cũng không bị
phá sản đâu."

Cô biết anh giàu có, nhưng cụ thể giàu đến mức độ nào thì thật sự cô

cũng không rõ, vì đó là chuyện cô chẳng quan tâm. Dung Hải Chính cũng
sợ gây hứng thú cho cô về việc này, anh đã từng nói rằng cô không có lòng
tham, mà thật sự chỉ là cô không để ý đến những thứ không phải là của
mình. Cô lại giở báo ra xem còn Dung Hải Chính thì quay mặt sang nhìn
phố thị trôi vùn vụt bên ngoài cửa sổ, trong xe chỉ còn sót lại tiếng xì xì khe
khẽ của hơi lạnh phát ra.

Đến giữa trưa, trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa không lớn không nhỏ,

không nhanh cũng không chậm phất lên song cửa sổ, làm vang lên những
tiếng lộp độp như giai điệu. Lạc Mỹ đang vùi đầu vào công việc, ngẫu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.