HƯƠNG HÀN - Trang 181

Cô chẳng ừ chẳng hử, việc này ngược lại khiến cho anh hiểu nhầm. Anh

đưa tay thăm nhiệt trên trán cô, khó hiểu hỏi: "Nơi nào không thoải mái
vậy?"

Cô lắc đầu: "Em muốn ngủ một chút."

"Vậy thì ngủ đi." Anh đắp chăn lên cho cô, nhẹ giọng nói: "Em ngủ

ngon, anh phải đi một chuyến, còn có việc giao cho Tôn Bách Chiêu."
Giọng nói gần như dịu ngọt, nói xong còn khẽ hôn lên trán cô. Lạc Mỹ lấy
làm ngờ vực, lần gần đây nhất anh hôn cô như thế là khi nào?

Anh đi rồi, Lạc Mỹ lại không ngủ được, miệng thấy khát vô cùng, thế

nên cô khoác y phục rời giường xuống lầu, muốn vào bếp uống một ly
nước trái cây. Ngờ đâu vừa đến chỗ rẽ của cầu thang liền nghe được giọng
phổ thông Phúc Kiến nằng nặng của chị Tư vang lên: "Chính là dáng vẻ
này đấy ông chủ ạ, không muốn hoạt động, cũng không muốn ăn uống gì."

Dung Hải Chính nói: "Phải gọi cô ấy đi gặp bác sĩ thôi."

Trên cầu thang dọc đường cô xuống có lót một lớp thảm dày, cô lại mang

một đôi dép đế mềm, bước đi không hề phát ra tiếng động. Dung Hải Chính
không đề phòng, ngẩng đầu lên thấy cô đang bước xuống, anh lập tức
ngừng lời, cất tiếng kêu "Lạc Mỹ",ngừng một chút mới tiếp lời: "Em xuống
đây làm gì? Nơi này lạnh hơn phòng ngủ nhiều, sao em không khoác thêm
áo?"

Cô đáp: "Em muốn uống một ly sinh tố."

Chị Tư lập tức nói: "Tôi đi xay ngay."

Dung Hải Chính dặn: "Xay xong thì mang lên phòng nhé." Rồi anh nói

với Lạc Mỹ, "Chúng ta lên thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.