HƯƠNG HÀN - Trang 211

Tôi bật cười bảo: "Đâu nào, tôi ăn cơm pháp luật nên luôn có từ một đến

hai khách lớn thôi. Thêm vào hai năm trước, tôi vừa tiếp nhận công việc
của Vinh tiên sinh, cũng là do ông ấy đích thân chỉ định." Thoáng ngừng
giây lát, tôi tiếp: "Sau khi Vinh tiên sinh qua đời, ông ấy không nhắc đến tài
sản truyền lại, thay vào đó là một bản di chúc, yêu cầu tôi lấy tập tài liệu từ
két bảo hiểm tại ngân hàng Thụy Sĩ của ông ấy công bố rộng rãi, bởi vì ông
ấy muốn người con gái tên gọi Quan Lạc Mỹ trong câu chuyện kia biết
rằng, chuyện xưa vẫn chưa kết thúc mà còn có một tình tiết khác."

Mỹ Tình không nhịn được "ồ" một tiếng, thuận tay nhấc bình rót thêm

trà cho tôi. Chẳng hiểu sao, cô nhất thời như xuất thần, đến khi nước trong
tách trào ra cô mới giật mình phát hiện. Còn tôi ra vẻ như không hay biết,
chỉ nhìn vào lá trà xanh ngát nhịp nhàng nhấp nhô trong tách, nói với cô:
"Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu."

Mỹ Tình lặng im không nói.

Tôi ngẫm nghĩ một lúc, hạ tách trà xuống bảo: "Có lẽ cô tự mình xem sẽ

hiểu rõ hơn." Nói xong, tôi mở chiếc cặp để bên cạnh, lôi ra một xấp tài
liệu giao cho cô, "Tất cả tài liệu đều ở đây, đúng sai đều ở trong đó, cô từ từ
xem sẽ hiểu." Nói rồi tôi đứng dậy định cáo từ.

Cô giữ tôi lại: "Nói chuyện suốt cả đêm rồi, cô ăn sáng xong hẵng đi."

Tôi lắc đầu: "Uống trà ngon của cô một đêm đã vui lắm rồi, không phiền

cô nữa, tôi còn phải đến sân bay, chuyến bay sáng sắp cất cánh rồi." Tôi
ngừng một chút, muốn nói tiếp nhưng lại thôi.

Mỹ Tình định nói điều gì đó, đột nhiên nghe tiếng cửa mở, tôi xoay đầu

nhìn lại, chỉ thấy một cô bé mình vận áo ngủ, chân mang dép lê, từ trong
phòng thong dong bước ra. Gặp Mỹ Tình, cô bé liền gọi: "Con chào mẹ
buổi sáng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.