HƯƠNG HÀN - Trang 88

tinh đời." Thật ra không phải ông ta khen cô biết chọn nhẫn mà là khen cô
biết chọn chồng.

(chú: nữ văn sĩ nổi tiếng của Hong Kong về tiểu thuyết tình cảm)

Dung Hải Chính hẳn nhiên có nhiều tiền hơn cả sự tưởng tượng của cô.

Bởi vì lúc làm giấy đăng ký kết hôn, luật sư của anh tương đối không vui,
thậm chí còn ở trước mặt cô nói không chút e dè: "Dung tiên sinh, cho phép
tôi nhắc nhở ngài lần cuối, ngài chưa ký tên vào thỏa thuận tài sản trước khi
kết hôn." Cô không hề nổi giận, còn anh thì chỉ mỉm cười với vị luật sư
người Anh cố chấp ấy: "Cảm ơn anh, tôi biết rồi."

Mấy tháng trước lúc ngồi trong xe của Ngôn Thiếu Lệ, cô từng suy nghĩ

đến việc trên tay đeo nhẫn liệu có quen hay không, ngờ đâu đến nay thật sự
đã có ngày này.

Cô lại thở dài thườn thượt, nhắm nghiền hai mắt, vùi mặt vào đầu gối.

Trong cơn mông lung, cô thấy mình đã trở về nhà, cha cô đang nấu cơm

trong bếp còn Lạc Y đang ở tại phòng khách xem TV. Cô vui vẻ bước đến
nhưng Lạc Y lại không hề trông thấy cô, cô liên tục gọi cô, nhưng Lạc Y
không hề để tâm đến. Cô xoay người tìm cha mình, chẳng ngờ ông cũng
không quan tâm tới cô, hệt như cô là vô hình vậy. Cô quýnh đến độ phát
khóc, bỗng đâu lúc ấy, Lạc Y cả người đầy máu xuất hiện trước mặt cô,
trên mặt bầy nhầy máu thịt. Cô sợ đến thét lên, nhưng Lạc Y đã vươn tay
đến túm lấy cô, lạnh lùng nói: "Là chị đã hại chết tôi, chị hai, tại sao? Tại
sao vậy?"

Cô ôm lấy đầu cố sức thét to, nhưng cánh tay đầm đìa máu của Lạc Y

vẫn vươn tới, vươn tới...

Cô bị lay tỉnh, ngơ ngác nhìn quanh, sau đó mới nhận ra Dung Hải Chính

đang lo lắng nhìn mình. Anh hỏi: "Cô mơ gì mà hoảng sợ đến mức vừa
khóc vừa la thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.