HƯỚNG NGHIỆP TRONG THỜI ĐẠI 4.0 - Trang 145

Chương 14 Một điều mới mẻ

và tươi sáng

Sự bùng nổ của khoa học máy tính trong những năm gần đây có lẽ

đã được tiên liệu từ lâu, nó là biểu hiện hoàn hảo của “một nền giáo
dục thực tiễn”. Nhưng sự phát triển tới vị trí nổi bật tại Stanford của
nó – hiện là chuyên ngành phổ biến nhất – là một điều khá bất ngờ.
Trong năm 2009, chỉ có 75 sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành khoa
học máy tính (CS), còn sinh học nhân văn đa ngành mới là chuyên
ngành được yêu thích, với 227 sinh viên. Nhưng đến năm 2012, số
sinh viên chuyên ngành CS đã áp đảo sinh viên ngành sinh học
nhân văn; đến năm 2014, 214 sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành
CS, gần gấp ba con số của 5 năm trước.

1

Số lượng đăng ký tiếp tục

tăng kể từ đó, khiến toàn khoa bất ngờ và giảng viên phải gấp rút bố
trí đủ các học phần khóa học để đáp ứng nhu cầu.

2

Tình trạng này tương phản rõ rệt với những năm khi trường đại học
mới làm quen với máy tính và khoa học máy tính chưa xuất hiện.
Sự khởi đầu là vào năm 1953, khi Stanford mua lại máy tính điện tử
được lập trình thẻ IBM và thành lập “Trung tâm Tính toán” để phục
vụ nhu cầu sử dụng trong trường. Việc lập trình được thực hiện
bằng cách thủ công, cắm các dây nối ngắn vào ổ trong bo mạch.

3

Trung tâm Tính toán đã mua chiếc máy thứ hai vào năm 1956, và
năm tiếp theo, khoa toán học bổ nhiệm George Forsythe, tiến sĩ
toán học ứng dụng có nhiều kinh nghiệm về máy tính tại Boeing và
tại Cục Tiêu chuẩn Quốc gia, làm giáo sư toán học. Forsythe có kinh
nghiệm tính toán trên máy tính có dung lượng chỉ 256 từ và độ tin
cậy kém đến mức mọi chương trình đều phải chạy 2 lần – kết quả
chỉ được chấp nhận nếu 2 lần đều cho kết quả giống nhau.

4

Nhưng

Forsythe hiểu được những tiềm năng của máy móc và là tín đồ
cuồng nhiệt của hoạt động điện toán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.