HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 12

tóc rồi ra khỏi phòng vệ sinh, nghe điện thoại để ứng phó với bà cô đang
giục loạn cả lên, rồi nhanh chóng xách túi ra khỏi nhà.

Vội vội vàng vàng chạy đến K.O, vào trong, Giang Văn Khê bắt đầu

nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng Lý Nghiên. Cũng may quán bar này không
quá giống những nơi lộn xộn mà bình thường Lý Nghiên hay lui tới, ít nhất
đèn đủ sáng, nhạc không phải loại nhạc điện tử ồn ào, khách đến đa số cũng
chỉ yên lặng ngồi uống rượu mà thôi.

“Khê Khê, đây này!”

Giang Văn Khê nhìn về phía đó, thấy Lý Nghiên đang vẫy tay gọi cô ở

cách mấy bàn. Giang Văn Khê cau mày, bên cạnh Lý Nghiên có ba người
đàn ông, trong đó chỉ có một người là cô từng gặp, tình hình này là biết
ngay Lý Nghiên chắc chắn lại quen người mới, kéo cô đến “có phúc cùng
hưởng, có họa cùng chia” đây mà.

Mặt dày vậy! Cô sải những bước chân cứng nhắc đến đó.

Lý Nghiên túm chặt lấy cô, chỉ vào mũi cô trách móc: “Bảo cậu mười

lăm phút đến ngay, sao cậu lằng nhằng mãi đến bốn mươi phút hả?”.

Nghe lời trách cứ của bạn thân, mặt cô hơi nóng lên, lắp bắp: “Ồ…

đường… kẹt xe…”.

Hôm nay cô lại trở thành cư dân thất nghiệp một cách quang vinh, trước

khi tìm được việc, cô không thể tùy ý phóng khoáng đi taxi, chỉ có thể chọn
cách đi xe bus. Đương nhiên việc này cô không có mặt mũi nào nói với Lý
Nghiên, nếu để cô nàng biết cô lại mất việc thì chắc chắn sẽ kỳ thị cô cho
xem.

“Kẹt xe? Có phải giờ cao điểm buổi tối đâu, sao lại kẹt xe được?”, Lý

Nghiên nghi ngờ nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.