HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 120

Trước Nghiêm Tố cũng từng có những trợ lý khác, nhưng những cô gái

trẻ tuổi xinh đẹp đó nghĩ rằng đã vào được văn phòng tổng giám đốc rồi thì
cũng là lúc có thêm những suy nghĩ khác, người anh cần là một người
chuyên tâm làm việc, chứ không phải là một cấp dưới chỉ muốn câu rùa
vàng. Trợ lý nam lúc nào cũng yếu hơn trợ lý nữ khi cần phải xử lý những
việc vặt vãnh, vì thế anh đành phải điều Nghiêm Tố – vốn là trợ lý của chú
Thâm – đến đây.

Nhìn mấy quyển sách công cụ trên bàn, anh không nói được gì.

Cô nàng này tuy ngốc nghếch, khờ khạo, nhưng quả thực như bạn cô ta

nói, bảo cô sang đông thì cô tuyệt đối không nhìn tây, bảo cô đứng thì tuyệt
đối cô không dám ngồi, đủ ngoan ngoãn, cũng rất chuyên cần. Ban đầu đến
đây, những việc cô làm đúng là khiến người ta phát điên lên, chỉ muốn đạp
cô xuống lầu.

Ban đầu, Nghiêm Tố thường dùng ánh mắt bất lực, nghi ngờ mắt nhìn

người của anh, dần dần, thỉnh thoảng anh đã nghe Nghiêm Tố khen ngợi cô
ta.

Nếu đầu óc trái dưa của cô ta có thể linh hoạt hơn nữa thì càng hoàn

hảo, mong rằng cô ta là một thỏi vàng, có thể phát ra ánh sáng cho dù là ánh
sáng yếu ớt cũng được.

Lạc Thiên lại ho dữ dội, sờ trán đã hơi nóng, dường như sau khi uống

thứ mực đó, đầu anh càng nặng hơn, lúc nãy khi dạy dỗ cô đúng là tốn rất
nhiều sức lực, chỉ sợ ngày mai không nói được nữa.

Cái bệnh cảm chết tiệt này!

Đúng như Giang Văn Khê nghĩ, họp xong đã là năm giờ rưỡi, vừa đúng

giờ tan sở. Bảng dự toán kia, có làm với tốc độ nhanh nhất, cũng phải đến
chín giờ mới xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.