HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 147

Chết thật, Quỷ Tóc Bạc đang đứng nói chuyện trước bàn chị Nghiêm,

bây giờ phải làm sao? Nếu giờ ra ngoài, chị Nghiêm lại ở đó, thế thì
ngượng lắm.

Phải làm sao?

Cô vò đầu bứt tai, tấm thảm mỏng trên sofa đột ngột nhảy vào tầm mắt.

Đột nhiên, đồng hồ lớn dựng trong góc phòng bỗng gõ mạnh năm tiếng

“doong doong doong doong doong” khiến cô giật bắn mình, vỗ vỗ ngực.
Liếc nhìn thời gian, đã năm giờ, cô cắn môi rồi quyết định nhảy lên sofa,
tiếp tục giả vờ ngủ, gắng gượng qua năm giờ rưỡi thì cô sẽ được giải thoát.

Quyết định xong, cô bước nhanh về phía sofa, lại mở tấm thảm đã gấp

gọn ra đắp lên người.

Lạc Thiên quay về văn phòng, thấy cô gái trên sofa vẫn đang ngủ thì

nhíu mày.

Kim đồng hồ đã chỉ năm giờ năm phút chiều.

Cô nàng này đúng như một con ỉn, lần nào cũng ngủ ngon như thế, đồng

hồ báo giờ năm phút trước cũng không gọi nổi cô ta dậy. Lần trước trong
quán bar, sau khi nôn hết lên người anh, cô nàng cũng ngã xuống sofa ngủ
như chẳng có gì xảy ra, nếu không nhờ bảo vệ khiêng cô nàng ra thì với tư
thế sét đánh cũng không tỉnh đó, bạn cô ta ắt là chết chắc rồi.

Niệm tình tối qua cô chăm sóc anh cả đêm mới dẫn đến chuyện trốn làm

hôm nay, anh quyết định không tính toán. Anh quay về bàn làm việc, tiếp
tục xem tài liệu trong tay.

Giang Văn Khê nghe thấy tiếng chân Quỷ Tóc Bạc vào văn phòng, giẫm

lên tấm thảm lông cừu, tuy âm thanh nhẹ như lông hồng nhưng cô biết anh
đã ngồi trước bàn làm việc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.