HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 160

Cuối cùng cô đã hiểu tại sao Tiểu Lương mất bộ ly ấy lại khóc trời gọi

đất như thế, chẳng qua chỉ là một bộ ly cà phê mà còn nhiều hơn tiền lương
làm mười ngày của cô.

“Ở đây xem như là rẻ rồi, bên kia còn có thứ đắt hơn.” Lý Nghiên quay

đi tìm cô gái bán hàng ở quầy đó.

Giang Văn Khê lại liếc nhìn món đồ đắt hơn ở hàng bên cạnh, chỉ là hoa

văn bằng vàng nhiều hơn một chút mà lại những tám trăm tệ một cái.

Kẻ lắm tiền đúng là tạo nghiệt, ly uống cà phê cũng đắt như vậy, cứ mua

một chiếc ly sứ mấy tệ uống như cô chẳng phải là được rồi sao.

Lý Nghiên như đi guốc trong bụng cô, ném lại một câu: “Cuộc sống chất

lượng cao, phẩm vị chất lượng cao!”.

Qua nửa tiếng “sát phạt”, Lý Nghiên không những khiến cô gái bán

hàng tìm ra thẻ VIP để giảm cho mười hai phần trăm, mà còn buôn chuyện
đùa giỡn với nhân viên tiếp thị của hãng đó đang làm cuộc khảo sát thị
trường, cuối cùng chắc giá giảm hai mươi phần trăm.

Giang Văn Khê không thể không khâm phục Lý Nghiên, với tư chất của

cô có sống thêm một trăm năm nữa cũng không đạt đến “cảnh giới” như
vậy.

Đang định thanh toán thì cô bỗng nhớ đến Cố Đình Hòa, thế là hỏi cô

gái bán hàng: “Mua hai bộ thì có thể giảm thêm không?”.

“Cậu định nâng cao chất lượng cuộc sống bản thân à?” Lý Nghiên tò

mò, nhưng thấy Giang Văn Khê lắc đầu thì càng hiếu kỳ hơn, “Tặng ai
đấy?”.

“Nghiên Nghiên, cậu bảo tớ có cần mua một bộ tặng cho Cố Đình Hòa

không? Cậu biết là hai hôm trước, anh ấy tặng tớ một chiếc móc chìa khóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.