HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 163

Lý Nghiên cười khẽ: “Có mua nữa không?”.

“Có.” Cô gật đầu, dù tương lai thế nào thì người ta đã tặng quà Giáng

Sinh rồi, cô đương nhiên không thể bất lịch sự được.

Trả tiền xong, xách hai hộp quà, hai người lại tiếp tục lượn lờ.

Chỉ cần có người bạn thân ân cần là Lý Nghiên ở cạnh, cô sẽ mãi mãi

không cảm thấy cô đơn.

Càng cuối năm thì ngành xây dựng càng đóng băng, nhưng lại là thời

điểm tiệc tùng liên tục, ngay cả cuối tuần cũng không yên tĩnh nổi.

Lạc Thiên đã không đếm nổi anh phải đi tiếp khách hàng bao nhiêu đêm

rồi. Làm trong ngành của họ, nếu không có khả năng uống rượu thì rất thua
thiệt.

Rượu là thứ xuyên ruột.

Cho dù là rượu cao cấp đắt tiền thì uống vào bụng cũng vẫn khó chịu.

Khó khăn lắm mới thoát được khỏi đám sâu rượu nốc rượu như nước lã

ấy, Lạc Thiên lặng lẽ đứng ngoài hành lang châm một điếu thuốc, tiện tay
chà xát gò má nóng hực, dập tắt thuốc rồi đi về phía nhà vệ sinh.

Khi nhìn thấy thông báo dán trên cửa rằng nhà vệ sinh tầng này đang

sửa chữa, không kìm anh được rủa một tiếng, quay người đi về phía cầu
thang xuống tầng một.

Nhà hàng cao cấp, trang trí cực hào nhoáng, không khí sang trọng, lối đi

rộng rãi, nếu có thể phát hiện ra cảnh tượng chen chúc xô đẩy thì trừ phi là
ngôi sao nào đó có mặt. Nhưng cảnh náo nhiệt đó rõ ràng không giống chút
nào với cảnh chen chúc trên lối đi hướng đến nhà vệ sinh lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.