HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 166

công ty tôi, xin hãy nể mặt tôi, chúng ta có chuyện gì thì tìm một phòng
riêng để nói”.

Nghe Lạc Thiên nói, quản lý nhà hàng cũng lựa lời: “Đúng thế, giám

đốc Lý, ở đây quá nhiều người, hay là chúng ta tìm một nơi yên tĩnh để
ngồi, được không ạ?”. Ánh mắt quản lý nhìn rất lâu cô gái gây chuyện đang
nấp sau lưng Tổng giám đốc Lạc, nhận thấy một chút gì đó lạ kỳ, thực ra
anh ta rất muốn nói với Lạc Thiên rằng, cô gái này nom rất yếu đuối, làm
sao có thể đánh Giám đốc Lý được.

“Được, hôm nay Lý Đại Hải này nể mặt anh đấy, Lạc Thiên.”

Quản lý thầm vuốt mồ hôi, xem như đã mời được Giám đốc Lý say

khướt này đi chỗ khác, phải biết rằng nhà vệ sinh cũng là bộ mặt của nhà
hàng chứ.

Tìm một gian phòng, mọi người đều ngồi xuống, Lý Đại Hải mắng

nhiếc Giang Văn Khê gần mười phút. Giang Văn Khê co rúm người nấp sau
Lạc Thiên, gục đầu, không dám nói câu nào.

Lúc này di động của Lạc Thiên đổ chuông, những người ở phòng trên

kia thấy anh biến mất hơn hai mươi phút, tưởng anh bỏ chạy giữa đường
nên gọi điện giục về.

Lạc Thiên lấy lý do nghe điện thoại, ra ngoài giải thích với những người

trên kia.

Nhân cơ hội đó, anh tìm phục vụ nhà hàng để tìm hiểu sự việc, mới hiểu

thì ra là Lý Đại Hải uống say nên định giở trò với một cô gái phục vụ, lại
đụng trúng Giang Văn Khê đi ngang qua. Đồ trong tay cô văng ra, vỡ tan
tành. Giang Văn Khê quỳ xuống nhìn những mảnh vỡ ngổn ngang, nổi giận
đứng lên rồi đấm cho Lý Đại Hải một cái. Lý Đại Hải không thể buông tha
cho cô, sau đó hắn gây chuyện lớn như vậy. Nhân viên phục vụ kia thấy sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.