HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 213

Nghe tiếng cô, anh dừng lại hành động giận dữ ấy, buồn bực cụng trán

mình vào trán cô, hai tay ôm gò má cô, ngón tay cái khẽ lau nước mắt tràn
ra, nhưng lại ngang ngược ra lệnh: “Không được khóc!”.

Anh đúng là thất bại quá, cô gái này, anh hôn cô hai lần, lần nào cũng

chỉ biết khóc.

“Anh cắn tôi đau quá…”, nước mắt của cô vẫn chảy ra không thể ngừng

lại.

“Đàn ông và phụ nữ hôn nhau vốn dĩ là đau.” Anh hừ lạnh, hôn đến mức

môi cô đỏ sưng lên, tê liệt rách da, hơi thở dồn dập mới thôi.

Nước mắt cô trong tích tắc dừng lại.

Hôn? Như thế này là hôn?

Không thể tiêu hóa nổi hai chữ “hôn nhau” của anh, cô mở to mắt, cố

gắng nhìn rõ gương mặt nhạt nhòa kia, nhưng dù thế nào cũng chỉ thấy một
gương mặt với những đường nét mờ mờ. Hơi thở nóng ấm vừa quen thuộc
vừa xa lạ phảng phất trên gương mặt cô. Cô bỗng cảm thấy choáng váng,
bất giác nhắm nghiền mắt lại.

Điều đó là một sự cám dỗ quá lớn với anh, anh không cho cô cơ hội trốn

tránh nữa, ôm chặt cô vào lòng, đôi môi mỏng gợi cảm lại áp lên môi cô,
ngang ngược dùng lưỡi tách răng cô ra, tấn công vào trong.

Khẽ ngậm, đảo vòng, quấn quýt lấy cô không buông.

Ý loạn tình mê.

Đôi môi bị hôn đến mức nhói đau như không còn thuộc về cô, mà ngay

cả hàm răng đang va đập vào nhau cũng hoàn toàn không nghe cô kiểm
soát. Lòng rối bời, cô chỉ có thể nghe thấy hơi thở cả hai đan xen dồn dập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.