HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 263

Cửu”, và anh thì gọi ông ta là “Cửu ca”, cách gọi ấy ngoài xã hội đen ra thì
cô thật sự không nghĩ được điều gì khác.

Đôi mắt đen nheo lại, anh chăm chú nhìn đôi môi hồng mềm mại hé mở

của cô, khóe môi nhướn lên: “Em xem phim hình sự Hồng Kông nhiều quá
đấy, làm gì có xã hội đen nhiều thế?”.

Cô há miệng: “Không phải xã hội đen sao? Vậy bọn họ sao lại mặc vest

đen, đeo kính đen?”.

“Vậy anh cũng là xã hội đen à?”, anh liếc nhìn áo vest đen để bên cạnh.

Cô ú ớ, vì sự thực là cô vấp ngã trong nghĩa trang chính là do anh, Chủ

tịch Giang, và cả hai nhân viên cấp dưới không chỉ mặc âu phục đen, mà
còn đeo kính đen.

Anh thấy cô đờ đẫn thì cười khẽ: “Cửu ca mở trường dạy bảo vệ”.

Nhưng trước khi mở trường Cửu ca làm nghề gì thì anh không nói.

“…” Cô khó mà tưởng tượng một khí thế bừng bừng như vậy mà toàn

bộ đều là bảo vệ, thế giới này thật kỳ diệu quá.

Đột nhiên anh chuyển đề tài: “Tối mai em định làm gì?”.

Cô lại ngẩn người, nhưng nhanh chóng trả lời: “Em đến nhà Nghiên

Nghiên”.

Anh gật gù, không cần nghĩ, chắc chắn là đến nhà bạn thân của cô rồi,

sau đó lại hỏi tiếp: “Vậy còn mùng Một?”.

“Cũng nhà Nghiên Nghiên…”

Về cơ bản thì trong Tết, Nghiên Nghiên đều ở cạnh cô như ở cạnh một

đứa bé sơ sinh, chỉ sợ cô đơn độc, cho dù sau mùng Ba cả nhà Nghiên
Nghiên đều đến thăm họ hàng, cô nàng cũng tìm cơ hội kéo cô ra ngoài dạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.