HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 33

nhạc tuyệt diệu “For Elise”, người đó cuống lên, “Phòng Xây dựng, Triệu
Bảo Thắng”.

“Ồ, phòng Xây dựng, Triệu Bảo Thắng.” Giang Văn Khê cầm ống nghe,

ánh mắt vội vàng lướt qua hàng thẻ, “Anh đợi đã, khoan cúp máy, ở đây
không có ai tên Triệu Bảo Thắng”.

“Sao không có? Thẻ thứ ba hàng số một.”

“Cái đó… thẻ thứ ba hàng một tên Mã Tiểu Vân, không phải Triệu Bảo

Thắng…”

“Mắt cô có vấn đề không?! Sao lại không có?!”

“Khoan đã… Tìm ra rồi, thẻ thứ ba hàng thứ hai đếm ngược.” Giang

Văn Khê rút tấm thẻ khó khăn lắm mới tìm thấy, “Nhưng… bây giờ là tám
giờ ba mươi mốt phút, anh có chắc muốn tôi quẹt thẻ giúp anh không?”.

“Đương nhiên phải quẹt, nếu không phí điện thoại một phút này sẽ là

lãng phí.” Một giọng lạ hoắc vang lên sau lưng Giang Văn Khê, nghe có vẻ
thờ ơ nhưng mang ý ra lệnh.

Quay đầu lại, Giang Văn Khê trợn mắt nhìn mái tóc bạc đã lâu không

gặp đứng sau lưng, sửng sốt há hốc miệng không nói được gì. Cô vừa định
rút tấm thẻ ra nhưng lại bị anh vô tình giật mất, chỉ nghe “tít” một tiếng,
tấm thẻ đó bị cưỡng ép đặt trên đồng hồ thời gian đi muộn.

Lạc Thiên từ từ quay người lại, nhìn Giang Văn Khê vẻ mặt hoảng hốt,

nhếch môi quan sát cô rồi sau đó tiến lại gần cô, ép cô lùi ra sau một bước,
tì người vào quầy tiếp tân không thể động đậy, cầm lấy ống nghe trên tay
cô, bên trong đã vang lên âm thanh máy bận từ lâu, anh nhẹ nhàng cúp máy,
sau đó ngước lên nói ngắn gọn: “Làm tốt lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.