HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 34

Giọng anh không lớn không nhỏ, vừa đủ nghe, cho dù đứng ở góc nào

trong sảnh cũng có thể nghe rõ.

Ý gì đây? Tại sao lại nói thế? Cô ngỡ anh sẽ phê bình cô nghiêm khắc

chứ.

Qua nụ cười như có như không của anh, đột nhiên Giang Văn Khê thấy

rùng mình ớn lạnh, cô quay phắt lại nhìn về hướng ra vào của đại sảnh, ở đó
có một hàng đồng nghiệp đang đứng, trong số ấy có cả Dương Mẫn, lúc này
đây, ai nấy đang trừng mắt nhìn cô rất căm phẫn, đặc biệt là Dương Mẫn,
ánh mắt như chỉ muốn lột da cô ra.

Giang Văn Khê như bị ai đó tạt cho một chậu nước lạnh, toàn thân lạnh

ngắt.

Cuối cùng cô đã hiểu ý nghĩa thật sự của câu nói mà Quỷ Tóc Bạc thốt

ra, anh cố ý đứng trước mặt mọi người mà bẻ cong là cô muốn kéo dài thời
gian, hại Triệu Bảo Thắng kia muộn giờ, rắp tâm thể hiện trước mặt anh…

Cô buột miệng thốt ra theo trực giác: “Tôi không có…”.

“Hử?”, Lạc Thiên nhướn mày, dường như rất mong đợi cô nói tiếp.

Cuối cùng Giang Văn Khê đã lĩnh giáo được thủ đoạn độc ác của Quỷ

Tóc Bạc, không chỉ đàn áp cô về mặt tiền bạc, mà còn khiến cô trở thành kẻ
phản bội trên quan hệ giao thiệp bạn bè, thật sự chưa gặp ai xấu xa hơn anh
ta. Bây giờ cho dù cô giải thích thế nào thì cũng chỉ là biện bạch.

Lý Nghiên nói với cô nào là Quỷ Tóc Bạc thấu tình đạt lý, nào là lấy

đức báo oán, hiện giờ cô nghi ngờ tên này đang chờ thời cơ để trả thù.

Lạc Thiên hài lòng nhìn vẻ mặt muốn nói mà không thể của Giang Văn

Khê, quay lại nhìn đám nhân viên đang đứng ở cửa, nhẹ nhàng nói: “Các
bạn đứng đó làm gì thế? Sao không quẹt thẻ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.