HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 332

“cha mẹ anh đâu” là cô chưa dám hỏi, cô sợ kết quả sẽ giống như cô đã
từng đoán.

Anh chăm chú nhìn cô một lúc, không buông tay mà cười nhẹ: “Anh cữ

ngỡ em sẽ không tò mò chứ?”.

“Quan hệ gì thế?”, cô rất thắc mắc.

“Đây là biệt thự của Nghiêm Tố, chị ấy là dì nhỏ của anh, bà là bà ngoại

của anh, chú Thâm là ân nhân của anh. Còn quan hệ giữa Nghiêm Tố và
chú Thâm thì như em đã thấy đây.”

Cô sửng sốt cắn môi, càng không hiểu: “Nhưng anh không gọi là bà

ngoại, cũng không gọi là dì, lạ quá”.

“Thói quen thành tự nhiên.”

“Hả? Chị Nghiêm và Chủ tịch Giang… là cái đó thật sao?”

“Cái đó? Cái nào?”

“Giống như…” Cô chỉ vào anh và mình, thấy anh cứ nhướng mày, cô ấp

úng mãi cũng thốt ra, “Giống như chúng ta ấy”.

“Chúng ta thế nào?”

“Anh biết mà”, tên này hơi quá đáng rồi đấy!

Ai ngờ anh cười bẽn lẽn: “À, anh không biết”.

“…”

“E hèm! Cái đó… phiền hai người có thể đổi chỗ khác tình tứ với nhau

được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.