HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 354

Tăng Tử Kiều hoảng hốt giấu cái túi ra sau lưng, gạt nước mắt trên mặt,

đứng lên, nói: “Không có gì, em muốn nghỉ ngơi”.

“Lấy ra đây cho anh xem, trong đó có gì hả? Tốt nhất là đừng để anh

biết em đã đụng vào những thứ không nên đụng!” Lạc Thiên không tin, giật
lấy túi của cô, “Đưa anh xem!”.

“Chuyện của em không cần anh lo, trả túi lại cho em! Anh cứ đi yêu

đương đi, hưởng lễ Tình Nhân của anh đi! Cút đi!”

Lạc Thiên lật hết cả túi cũng không thấy thứ anh không muốn thấy, bất

giác thở phào, nếu để anh phát hiện ra cô cắn thuốc thì anh sẽ không tha cho
cô. Đang định trả túi lại, anh bỗng thấy mấy tờ giấy trong hồ sơ bệnh án,
tim anh bỗng thót lên, lẽ nào cô đang bệnh nặng?

Anh vội vàng mở ra xem, mấy chữ lớn “Giấy đồng ý phá thai” đập vào

mắt anh, chữ ký bên dưới là của Tăng Tử Kiều, thời gian là hôm nay.

Cơn giận bốc lên đầu, anh liếc nhìn mấy tờ giấy rồi gầm lên với Tăng

Tử Kiều: “Mới làm xong phẫu thuật mà em lại chạy đến quán bar uống
rượu, còn dám chất đầy thuốc lá trong túi hả? Có chuyện gì không nói ra
được hay sao? Nhất định phải hủy hoại bản thân như thế hả? Em làm thế thì
có khác gì cha mẹ đã bỏ em lại ở cô nhi viện? Không, em còn tàn nhẫn hơn
họ nhiều, chí ít họ còn để lại mạng sống cho em, còn em lại không muốn để
lại mạng sống nào cả!”.

Ngoài lần cãi nhau với Lạc Thiên, Giang Văn Khê chưa từng thấy anh

nổi giận như thế bao giờ. Lời Lạc Thiên nói khiến tim cô thót lên tận cổ
họng, trong lúc vô tình, cô liêc nhìn thây chữ trên tờ giấy trong tay Lạc
Thiên - Giấy đồng ý phá thai, trong tích tắc, đầu cô “ầm” một tiếng, nổ
tung.

Khiến anh cuống quít lên chạy đến như thế, là vì đứa trẻ trong bụng

Tăng Tử Kiều ư? Cái cô Tăng Tử Kiều kia chẳng phải là kẻ đã có chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.