HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 37

bày đầy vào khay, rồi cười híp mắt đưa cho anh.

Anh không đón lấy khay, ánh mắt chiếu vào Giang Văn Khê đứng cạnh,

lướt qua những món ăn trong khay của cô rồi lại nhìn thức ăn của mình, đại
khái cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Giang Văn Khê chỉ dám thầm nguyền rủa Quỷ Tóc Bạc là “ăn cướp”, cô

mấp máy môi rồi bê khay cơm đến bàn trống ngồi xuống, tức tối giày xéo
mấy cọng rau nát nhừ trong khay.

Lạc Thiên quay lại nhìn bộ dạng ấm ức của cô, bỗng dâng lên một cảm

xúc khó hiểu, anh tưởng sau sự việc quẹt thẻ lần trước sẽ khiến cô chủ động
rời khỏi nơi này, kết quả là cô đã kiên trì ở lại.

Anh đưa tay lên nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ ba mươi lăm phút, thời

gian ăn cơm trưa của nhân viên bắt đầu từ mười một rưỡi trưa, nhà ăn rộng
lớn bây giờ chỉ còn lại anh và cô dùng bữa, nghe thấy đoạn đối thoại giữa
cô và ông sư phụ lúc nãy, cũng tức là ngày nào cũng phải đến giờ này cô
mới có thể ăn trưa.

Về chuyện quẹt thẻ, anh đã lợi dụng cô giết gà mắng chó, tuy không

đứng đắn lắm nhưng không có nghĩa là anh đàn áp một cô tiếp tân bé nhỏ
bằng chức vụ Tổng giám đốc tập đoàn Giang Hàng.

Giành thức ăn với nhân viên cấp dưới, chuyện này chỉ khiến anh tự sỉ vả

chính mình.

Anh nói với ông sư phụ: “Còn thức ăn không? Nếu có thì bây giờ nấu

hai phần nữa rồi mang đến bàn đó”.

Ông sư phụ gật đầu lia lịa, vẻ mặt hồ nghi nhìn anh bước đến chỗ cô bé

đã bán đứng đồng nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.