HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 394

Cô cũng thích bộ lễ phục không hoàn toàn giống trang phục dự tiệc đêm

này, đặc biệt là thiết kế đính ngọc thủ công từ phần ngực đến eo, cô cứ soi
gương mãi trong phòng thử đồ.

Nhưng bộ này thật sự là quá đắt, cô không thể tham lam như thế được.

Cô xấu hổ lén lút đến cạnh Jessie, hạ giọng nói: “Xin hỏi có kiểu nào giống
thế này nhưng rẻ hơn không?”.

Jessie không nhịn được phì cười, ngoài cô nàng Viên Nhuận Chi như

bảo vật sống ở cạnh Tang Du ra, cô thật sự đã lâu rồi không thấy cô nàng
nào đáng yêu như thế này.

“Có, nhưng tôi sợ mình mang ra thì cái vị ngồi trên sofa kia chắc chắn sẽ

đập vỡ thương hiệu của tôi mất.” Nếu cô dám mang áo pull và quần jeans ra
thì trong một thời gian ngắn, cô đừng hòng móc được xu nào từ ai kia nữa.

Giang Văn Khê rụt rè nhìn ai đó, gương mặt ấy lạnh băng như có một

lớp sương bao phủ: . “Không khoa trương thế chứ!”.

Cuộc trò chuyện của Giang Văn Khê và Jessie đã vẳng đến tai Lạc

Thiên vừa chọn xong giày cao gót. Khóe môi anh giật giật, gương mặt anh
tuấn lạnh lùng: “Thay lại quần áo đi, chúng ta phải đi thôi”.

Đợi Giang Văn Khê thay quần áo xong, Jessie đích thân gói bộ lễ phục

lại, giao đến tận tay Lạc Thiên.

Vốn dĩ Jessie đã mong Lạc Thiên sẽ theo phép lịch sự mà khen ngợi cửa

hàng của cô, ngờ đâu anh nhận lấy mấy túi xách xong, nắm tay Giang Văn
Khê, kéo người yêu đi thẳng ra ngoài, đến đầu cũng không ngoảnh lại.
Trước khi bước ra, anh còn tiện tay lột một chiếc áo form dài màu gạo trên
người mannequin xuống, khoác lên vai Giang Văn Khê.

Jessie đấm ngực kêu trời, chiếc áo đó cũng rất đắt, đừng có kiểu vừa

mua vừa cướp như thế...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.