HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 424

chết tiệt, tôi cho anh sờ cho anh cọ này!”, giọng Giang Văn Khê lanh lảnh
nhưng rất mạnh mẽ, vừa nói, chân vừa đập mạnh.

Trong tích tắc lăn đến bồn phun nước, tiếng hét như heo bị chọc tiết của

Vương Hạo Lỗi đã rạch ngang bầu trời tĩnh lặng.

Lạc Thiên đẩy Châu Mộng Kha ra, nói ngắn gọn với cô ta bốn chữ “Anh

tha thứ rồi”, sau đó bỏ đi.

Về đến sảnh tiệc, anh nhìn quanh tìm kiếm Giang Văn Khê nhưng vẫn

không thấy cô đâu, trong lúc nhíu mày nghĩ ngợi, anh thấy Phương Tử Hạ
cuống quýt chạy vào tìm: “A Thiên, Vương Hạo Lỗi bị vị hôn thê của cậu
đánh, mau theo tôi”.

Trong tích tắc, đầu anh hoàn toàn trống rỗng, trong lòng hoảng loạn.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô lại nghe thấy âm thanh gì? Trước đó

cô luôn trong tầm mắt của anh, chỉ rời đi một chốc mà Vương Hạo Lỗi chết
tiệt đã tìm đến cô rồi.

Anh siết chặt nắm tay, theo Phương Tử Hạ, Châu Thiệu Vũ, Đồng Kiến

Thành và những người khác, vội vàng chạy ra ngoài.

Châu Mộng Kha thấy cả trái tim anh hướng đến Giang Vãn Khê thì ngay

cả sức để cười khổ cũng không có, hít một hơi thật sâu rồi cũng theo sau.

Lúc Lạc Thiên chạy đến nơi, từ xa đã thấy Giang Văn Khê hai tay túm

cổ áo vest của Vương Hạo Lỗi, hung hăng quát lên với hai nhân viên phục
vụ đứng lóng ngóng bên cạnh: “Các người nếu dám đến đây thì tôi đánh
hết”.

Hai nhân viên kia sợ đến nỗi lùi lại mấy bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.