HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 426

hung dữ như một con sư tử Hà Đông, bây giờ hắn hối hận tói nỗi muốn chết
rồi.

“Bây giờ mới biết ăn năn với trời thì không thấy quá muộn rồi sao?”

Giang Văn Khê lại lôi xềnh xệch Vương Hạo Lỗi đến bồn phun nước, hôm
nay cô không tẩy rửa thật kỹ cho hắn thì sao có thể phát huy hành động tính
cách phân liệt của mình đến cực hạn được.

Phương Tử Hạ là ngưòi đầu tiên không nhịn được nữa, là người đứng ra

tổ chức bữa tiệc, nếu có bạn bị thương, người đứng ra là anh ta rất khó mà
ăn nói được với ai.

Đúng lúc Giang Văn Khê lôi xềnh xệch Vương Hạo Lỗi, định ném hắn

xuống bồn phun nước thi Phương Tử Hạ đi nhanh đến, đưa tay ngăn cô lại:
“Đủ rồi, Giang tiểu thư, cho dù Vương Hạo Lỗi có lời nói hay hành động
mạo phạm đến cô, nhưng cậu ta bị cô đánh ra nông nỗi này rồi, căn cứ theo
‘Bộ luật Hỉnh sự’ đất nước điều 234, tội cố ý gây thương tích...”.

Phương Tử Hạ chưa nói xong, Giang Văn Khê đã ngước lên nhìn anh ta,

lạnh lùng cắt ngang: “Đại luật sư Phương, đừng đọc ‘Bộ luật Hỉnh sự’ trước
một người mắc bệnh tinh thần phân liệt không thể nhận biết đúng sai hoặc
không thể kiểm soát hành vi của mình, cô ta nghe không hiểu”.

Phương Tử Hạ sững sờ, hoàn toàn không biết nên nói gì.

Châu Thiệu Vũ bước lên, đến gần Giang Văn Khê, nhìn chằm chằm cô,

giọng khéo léo: “Giang tiểu thư, nếu Vương Hạo Lỗi có chỗ nào đắc tội với
cô, tôi xin thay mặt cậu ta xin lỗi, xin cô tha được thì tha. Sự việc làm to lên
đều không có lợi gì cho mọi người. Buông cậu ta ra nhé”.

Giang Văn Khê nhìn Vương Hạo Lỗi bị cô túm chặt gáy, chi cần ra sức

một chút thì cả gương mặt hắn ta đều bị nhấn chìm trong nước.

“Văn Khê, hả giận đủ rồi, buông tay đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.