HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 460

Hai người ngồi trên thảm cỏ của khu Thảo Bình, chậm rãi gấp bướm

giấy.

Lạc Thiên thấy tên của mẹ cô trên bia mộ thì hỏi: "Em theo họ mẹ?".

Giang Văn Khê đáp: "Vâng, bố em ở rế (*)".

(*) Hay còn gọi là bắt rể, tức là đàn ông ở bên gia đình nhà gái, một hình

thức hôn nhân đàn ông sau khi kết hôn sẽ ở nhà vợ, trở thành một thành
viên trong nhà vợ.

Lạc Thiên mỉm cười, lấy hộp thuốc và bật lửa trong túi ra, đang định

châm lửa thì lúc ấy, chú trông coi nghĩa trang đi tuần ngang qua, thấy hai
người có vẻ muốn đốt tiền giấy thì lập tức đến ngăn cản: "Cái này không
thể đốt ở đây, phải đi sang kia".

Giang Văn Khê vội đứng lên, giải thích với ông chú đó.

Lạc Thiên bình thản cất hộp thuốc và bật lửa đi, quay sang nhìn bia mộ,

nghỉ một lúc rồi trịnh trọng hứa với cha mẹ Giang Văn Khê đã ngủ yên
dưới đất: "Xin hai bác yên tâm, con sẽ bảo vệ và chăm sóc Văn Khê suốt
đời".

Chú trông coi nghĩa trang đã bỏ đi, Giang Văn Khê thở phào nhẹ nhõm,

quay lại thấy Lạc Thiên đang lẩm bẩm gì đó trước bia mộ cha mẹ cô thì hỏi:
"Anh đang nói gì đó?".

Anh nhướn môi: "ừm, bố mẹ em đồng ý gả em cho anh rồi".

"Xì! Mặt dày thế!", cô đưa tay kéo anh, "Qua cửa bố mẹ em, còn cậu em

nữa, đừng đắc ý quá sớm". Tuy miệng nói thế nhưng thực ra trong lòng cô
thấy ngọt ngào như ăn mật vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.