HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 464

không còn. Anh đến thôn đó tìm hộ gia đình ấy, nhưng người ta đã dọn đi
để tránh điều tiếng, về sau thôn ấy bị thu hồi đất đai do mở rộng đường sá,
những người biết chuyện không biết đã dọn đi nơi nào.

Thậm chí anh còn đến tìm Giang Vĩnh Minh, muốn trả lại cho ông ta tất

cả nỗi oan uổng uất ức mấy năm đó, kết quả là lời nguyền năm nào của anh
đã linh ứng, Giang Vĩnh Minh chết rồi, cả gia đình ông ta đều chết thảm.

Quãng thời gian ấy là những ngày tháng ảm đạm nhất sau khi anh ra tù,

thậm chí còn thê thảm hơn cả những ngày trong tù. Cái bạt tai của chú
Thâm đã thức tinh anh, cho dù biết chân tướng thì sao? Cho dù lật lại vụ án
thì sao? Cho dù trả lại anh sự trong sạch thì sao? Thời gian bốn năm đó
không thể quay trở lại, không ai có thể trả lại anh bốn năm đó, tại sao phải
sống đau khổ suốt ngày thế này?

Bao năm nay khó khăn lắm mới gắng gượng được, bây giờ cuối cùng

anh đã tìm ra người tin tưởng mình, người bạn đời sống cùng mình cả đời,
nhưng kết cuộc, anh lại bị ép đến bờ vực.

Tại sao? Tại sao cô lại là cháu của Giang Vĩnh Minh?

Lúc Thượng đế đóng cánh cửa lại trước mặt anh, đến cửa sổ cũng đóng

lại, dường như anh bị vận mệnh thít chặt cổ họng, gắng sức vùng vẫy trong
bóng tối, nhưng không thể nào giằng thoát ra được.

Anh có thể bình thản kể lại cho cô nghe chuyện mười năm trước, anh có

thể bình thản đón nhận sự thực rằng cả đời này cũng không lật lại được vụ
án, nhưng anh không thể chấp nhận hanh phúc nửa đòi mình lại là hanh
phúc có được từ người đã bập cái còng sắt lanh băng vào tay anh, anh
không thể chấp nhận, những năm tháng dài dằng dặc sau này, khi đối diện
với cô, lúc nào cũng có một giọng nói nhắc nhở anh, rằng cô là cháu của
Giang Vĩnh Minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.