HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 480

"Bạn...", cô lẩm bẩm lặp lại, nhất thời không biết phải nói sao.

Cố Đình Hoà nhận ra sự ngại ngùng của cô, liếc mắt nhìn đồng hồ treo

tường rồi đứng lên: "Muộn quá rồi, anh phải về đây. Em... xem kỹ những tư
liệu chứng cứ vụ án này trước nhé, mấy hôm nữa rồi chúng ta tiếp tục".

"Vâng, em đưa anh xuống lầu", cô cũng đứng dậy.

"Không cần đâu, xe anh ở ngay dưới kia."

"Cứ để em tiễn anh."

Cố Đình Hoà không kiên trì nữa.

Hai người một trước một sau, đi qua đoạn hành lang tối om, xuống lầu.

Đến chỗ đậu xe, cố Đình Hoà nói vói cô: "Lên đi, muộn lắm rồi".

"Vâng", cô đáp nhỏ, xoa hai tay vào nhau, cúi đầu nhìn mặt đất không

động đậy.

Cố Đình Hoà nhìn cô, tay đưa lên giữa chừng rồi lại buông xuống, mím

môi chui vào trong xe, nói: "Tạm biệt, chúc ngủ ngon".

"Tạm biệt, chúc ngủ ngon", cô đưa mắt, đáp lại.

Cố Đình Hoà khởi động xe, nhanh chóng lái đi.

Cô ngước lên nhìn theo hướng chiếc xe biến mất, bất giác nhớ lại, rất

nhiều đêm như thế này, cô cũng đưa mắt nhìn theo Lạc Thiên rời đi như
vậy. Rất nhiều lúc, anh ôm lấy cô, hôn cho đến khi cô sắp không thở được
mới buông ra, lái xe rời đi. Bây giờ anh chỉ bảo cô xuống xe, lạnh lùng vô
tình mà bỏ đi, bỏ lại mình cô đơn độc nức nở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.