HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 490

Cố Đình Hòa theo cô vào phòng đọc sách, hai người ngồi xuống trong

căn phòng rộng, lật giở từng món đồ ra xem. Không biết bao lâu sau, hai
người thất vọng nhìn nhau thở dài, không có thu hoạch gì.

Cố Đình Hòa vừa giúp dọn dẹp, vừa nói: “Văn Khê, em nghĩ kỹ lại xem,

năm đó cậu em có nói gì với em không, hoặc có ám hiệu gì đó không?”.

Cô nhíu mày, sau đó lắc đầu: “Không. Cho dù có thì cũng quá lâu rồi,

em thực sự không nhớ nổi”.

“Vậy dự định tiếp theo, em đã nghĩ ra chưa?”

“... Có.” Cô định đi tìm người bị hại, và cả những nhân chứng có mặt

năm đó, nhưng nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu.

Cố Đình Hòa nhìn cô: “Phép năm ngoái anh chưa nghỉ ngày nào, lại

thêm năm nay nữa, cũng được nhiều ngày. Ngày mai chúng ta đến đó, mấy
hôm trước anh đã tìm đến trưởng thôn của cái thôn đó, tuy vì mở đường mà
dọn đi nhưng cũng may nhà ông ta vẫn ở gần thôn cũ. Ông ta đưa cho anh
một bản đầy đủ tên họ và địa chỉ hiện tại của những người trong thôn, tuy
không hoàn chỉnh lắm nhưng không biết chừng có thu hoạch gì bất ngờ”.

“Vâng”, cô nhìn anh rất cảm kích.

“Làm ơn đi, đừng tỏ vẻ muốn quỳ xuống cảm ơn nữa. Nếu muốn cảm ơn

anh thì đợi khi bắt được hung thủ, em mời anh một bữa thịnh soạn là được.”
Anh cười tủm tỉm, trong nụ cười có bao nhiêu cay đắng, chỉ có mình anh
biết.

“Vâng”, cô cười đáp.

“Cũng muộn quá rồi, anh phải về đây.” Anh cúi xuống nhìn đồng hồ đeo

tay, lại quay ra nhìn ngoài cửa sổ, “Hình như mưa rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.