HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 501

Giang Văn Khê ôm chặt quyển sổ nhật ký trong tay, đôi mắt nhìn chằm

chằm ly cà phê, cuối cùng cảm thấy đó là cách thỏa đáng nhất, liền gật đầu
đồng ý.

Mọi việc thuận lợi hơn trong tưởng tượng, bác A Khánh rất có tinh thần

hợp tác, kể lại chuyện năm đó một lần nữa, còn Trương Huy năm ấy sau khi
phát hiện ra bí mật, trong lòng sợ hãi, tìm cơ hội ra nước ngoài, trùng hợp là
tháng trước anh ta cũng vừa về lại N. Trương Huy nói năm đó anh ta vừa
tham gia công tác đã phát hiện ra việc này, bao năm nay lương tâm luôn cắn
rứt, gần như không đêm nào ngủ ngon, lần này xem như anh ta đã yên tâm
rồi. Cố Đình Hòa đưa Giang Văn Khê đến trước tòa nhà cô ở rồi quay về.

Giang Văn Khê đã mệt mỏi mấy hôm liền, khó khăn lắm mới leo lên

được lầu năm.

Cửa vừa đóng, cô liền cảm thấy không khí trong phòng khác lạ. Vừa

quay người cảnh giác thì mùi vị quen thuộc xen lẫn men rượu mà cô nhớ
nhung bấy lâu đã bao bọc lấy cô.

Cô ngỡ anh không bao giờ đến tìm cô nữa.

Giây sau đó cơ thể cô bị đè tới sát cửa, môi bị anh hôn mạnh, nụ hôn

mang theo sự giận dữ và trừng phạt, như muốn rút cạn mọi không khí trong
lồng ngực cô.

Không thể hô hấp, hai tay cô chống lên ngực anh giằng co vùng vẫy, túi

tài liệu trong tay rơi tuột xuống đất.

Anh tựa vào môi cô, giận dữ quát nhỏ: “Em nói anh biết đi, phải nhất

định bắt anh uống cạn xương máu của em, anh mới không bị giày vò thế
này nữa?”.

Cô vừa định nói mình đã tìm ra hung thủ thì lại bị anh cắt ngang: “Anh

chỉ muốn yên tĩnh một thời gian, nhưng em không hề cho anh thời gian để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.