HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 511

không bị ai khinh thường, mãi mãi có thể ở bên người anh ta yêu quý.

Anh ta im lặng, hoàn toàn không có khả năng suy nghĩ, nội tâm không

ngừng giằng xé, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.

Lúc này bác A Khánh lên tiếng, anh ta nhìn thấy anh mắt dữ tợn của bọn

Châu Thiệu Vũ thì vội ngăn cản. Bác A Khánh chỉ là một người mù, chẳng
nhìn thấy gì cả.

Và thế là, anh ta bế Trần Tố Mai đang hôn mê lên, cuối cùng cũng bước

chân vào con đường mất nhân tính, không thể quay lại.

Một bên là anh em tốt, một bên là danh lợi và Châu Mộng Kha, ham

muốn được chen chân vào xã hội thượng lưu và ở bên Châu Mộng Kha mãi
mãi đã chinh phục anh ta.

Đồng Kiến Thành học y, anh ta bất lực nhìn hắn tiêm thuốc mê mang

theo trong xe vào người A Thiên. Anh ta nhìn họ vác A Thiên vào phòng
Trần Tố Mai ở phía sân sau. Dưới sự uy hiếp và dụ dỗ của bọn chúng, anh
ta đã cởi quần áo của A Thiên ra.

Anh ta ngỡ như thế là xong, ai ngờ Đồng Kiến Thành còn lấy tinh dịch

của A Thiên ra vấy vào trong người Trần Tố Mai và trên người cô ta, anh
đờ người, cứ đứng nghệt ra tại chỗ, đến nỗi cuối cùng rời khỏi phòng thế
nào, anh ta cũng không biết.

Anh ta đã mê muội, anh ta đã làm chuyện phản bội bạn bè, làm một

chuyện tội lỗi nhất, ghê tởm nhất, ti tiện nhất và không thể tha thứ nhất, trở
thành đồng phạm trong chuyện đó...

Sáng hôm sau anh ta bị bọn chúng ép giả vờ đi tìm A Thiên, cuối cùng

mọi người đều đi tìm A Thiên. Ông Trần lao vào phòng Trần Tố Mai, nhìn
thấy cảnh đó, điên lên chụp lấy cây gậy bên ngoài phòng đập lên người A
Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.