HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 546

Nghiêm Tố đứng trên ban công lầu hai, thấy cảnh đó thì tim bỗng thắt

lại, một cảm giác đau nhói khó tả. Chị không biết mình bị sao nữa, cảm giác
hụt hẫng kỳ lạ, trái tìm trống rỗng như thiếu mất gì đó.

Chị trở về phòng, trốn lên giường nằm, nhắm mắt lại, trong đầu toàn là

cảnh Giang Hoài Thâm hôn chị Quy Vân. Tên lưu manh đó thật sự yêu chị
ấy, là chị ruột của chị, có một khoảnh khắc, chị bắt đầu ghen tỵ với chị
mình. Tại sao? Tại sao lại ghen tỵ vói chị mình, người đó là một tên lưu
manh, là loại lưu manh chị ghét nhất.

Quy Vân không đón nhận tình yêu của Giang Hoài Thâm, mà chỉ đẩy

nhẹ anh ra, vào nhà.

Từ hôm đó, Giang Hoài Thâm không đến trường đón Nghiêm Tố tan

học về nữa.

Nghiêm Tố mỗi ngày trừ ăn ngủ ra, thì đều đọc sách, học bài.

Có lần tình cờ, chị đi ngang cửa một hộp đêm tên Vạn Tử Thiên Hồng,

nhìn thấy anh ôm một cô nàng hở hang hôn nhau công khai, tay anh không
hề e ngại, đặt trước ngực cô ta, xoa bóp liên tục.

Cơn đau như cắt nơi lồng ngực khiến chị sắp ngạt thờ, cảnh tượng đó

còn tàn nhẫn hơn khi thấy anh hôn chị Quy Vân.

Một lúc lâu sau, cuối củng anh cũng buông cô ta ra.

Chị không thể kìm nén cơn giận, bước nhanh đến, giơ tay lên tát anh

một cái thật đau.

Anh sững người, vẻ mặt giận dữ nhìn trừng trừng chị.

Chị giễu cợt: “Giang Hoài Thâm, anh đúng là tệ hại. Anh không xứng

với chị tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.