HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 61

như một sợi dây leo uốn quanh trườn bò vào trái tim anh, vết thương bị đè
nén suốt mười năm trong sâu thẳm trái tim lại nứt toác.

Sâu thẳm trong ký ức, đêm đầu tiên mới vào tù, hai tay anh nắm chặt lấy

những song sắt lạnh lẽo không buông, anh cứ gào thét không ngừng trong
phòng giam, thậm chí vang vọng cả khu nhà tù. Cũng vì thế mà dẫn đến
một trận ẩu đả với phạm nhân cùng phòng. Sau đêm đó, anh bị nhốt riêng,
mái tóc đen chỉ sau một đêm đã trở thành trắng xóa, do đó anh có một biệt
danh là “Tiểu Bạch”.

Quản giáo cảnh cáo liên tục, bạn tù giễu cợt liên tục, cuối cùng cũng có

ngày anh nhận rõ rằng, cho dù bị oan, cho dù anh có hét rách cổ đi chăng
nữa, anh cũng phải ngồi đây thụ án đến khi đủ bốn năm.

Ban đầu, ngày nào anh cũng mong mỏi Mộng Kha đến thăm anh, nghe

anh giải thích, anh không cưỡng hiếp cô gái đó, những thứ được gọi là
chứng cứ ấy – bao cao su có tinh trùng của anh là ngụy tạo, anh bị oan.
Thời gian trôi qua từng chút một, Mộng Kha không đến thăm anh, chỉ có
Tử Hạ ghé thăm anh ba lần, lần nào cũng chỉ hỏi han vài câu an ủi ngắn
ngủi.

Lúc đó, chỉ cách một tấm song sắt mà anh còn cảm nhận được tình cảm

anh em đã cạn. Lần cuối cùng, Tử Hạ nói cậu ta rất bận học, sau này có lẽ
sẽ không có nhiều thời gian đến thăm anh nữa, trước khi đi, Tử Hạ cuối
cùng đã nhắc đến Mộng Kha, Mộng Kha chỉ cho anh hai chữ “Hết rồi”.
Anh cười nhạt, nói với Tử Hạ, sau này đừng đến nữa.

Dần dần, anh cũng quen với cuộc sống trong tù, đồng thời quen một

người sau này làm thay đổi cuộc đời anh – Giang Hoài Thâm. Lúc đó anh
không thân lắm với chú Giang, đến một ngày trước khi chú Giang ra tù, ông
nói với anh, sau này ra đời có bất cứ khó khăn gì cứ đến tìm chú. Chú
Giang không để lại cho anh bất kỳ địa chỉ hay cách thức liên lạc nào, lúc ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.