HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 121

Tôi trố mắt nhìn Liễu Đình đầy nghi hoặc. Không thể nào, tôi rõ ràng

không hề đồng ý, sao lại biến thành bạn gái của Lâm Nguyên Nhất chứ?

Lúc sau, tôi cúi đầu phản bác: “Không, không đâu, nhất định có gì

nhầm lẫn ở đây, mình không phải bạn gái cậu ấy, mình chỉ giúp cậu ấy
trước mặt bạn gái cũ thôi, chỉ là diễn cho người khác xem thôi”.

Liễu Đình lại dùng biểu cảm “thật là phục cậu” nói: “Lần này cậu ẩu

quá, bây giờ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Sáng nay cả khóa mình đang truyền tai nhau, cậu là tình yêu mới của Lâm
Nguyên Nhất đấy”.

Tôi nhìn bát mì trên bàn đang nguội dần mà ngẩn người ra một lúc,

mãi sau mới đứng dậy rời khỏi bàn. Tôi vô thức đưa tay lên sờ miếng dán
trên cổ, trong lòng bắt đầu cảm thấy hối hận, sao tôi lại không nghe lời
Trình Chân cơ chứ?

Có một số chuyện chúng ta đã cố trốn tránh nhưng lại không thể ngăn

được nó xảy ra.

Mặc dù tôi đã cố hết sức tránh chạm mặt Lâm Nguyên Nhất, nhưng

lúc ở cổng trường, tôi vẫn bị cậu ấy chặn lại.

“Tiểu Vi, mình đến xin lỗi chuyện tối hôm qua, xin lỗi cậu”. Lâm

Nguyên Nhất lo lắng quan sát phản ứng của tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ áy náy, có
thể nhận ra, đây là lời xin lỗi thật lòng của cậu ấy.

Tôi gật đầu nói: “Ừ, mình biết rồi”. Trên đường đang có rất nhiều

người đi qua đi lại, tôi nghiêng người chuẩn bị rời đi.

“Những lời mình nói ngày hôm qua….”

“Đừng nhắc đến chuyện ấy nữa”, Lâm Nguyên Nhất chưa nói xong đã

bị tôi ngắt lời. Tôi hít một hơi thật sâu, vẻ mặt dịu dàng nói: “Chuyện tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.