HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 123

Mấy bạn nữ sau lưng tôi chụm đầu vào bàn tán, tất cả những lời khó

nghe ấy đều đã truyền đến tai tôi.

Trong lòng có chút bực bội, tôi nghiến răng nói với lớp trưởng: “Cho

mình đăng ký chạy 800m, được rồi, mình nhất định sẽ về đích”

Mấy lời khoa trương ấy nói ra xong, tôi rất khoái chí, nhưng lúc tôi

đứng trên sân, trước những đợt gió thu xào xạc, lập tức cả cơ thể tôi như
cây nấm bị dầm trong sương gió, ủ rũ, bơ phờ.

Đài phát thanh đang phát thông báo: “Những em tham gia chạy 800m

nhanh chóng đến khu vực điểm danh”.

Tôi không có chút sức lực nào, đứng lẫn trong đám con gái đang hầm

hè, trong lòng khóc thầm: “Sĩ diện con khỉ gì, bây giờ ai có thể giúp mình
hủy bỏ thi đấu 800m đây, có nói mình là hồ ly tinh đi nữa, mình cũng nhận
hết”.

“Lý Vi”, Lâm Nguyên Nhất mặc quần áo thể thao, đứng trên sân vẫy

vẫy tay với tôi.

Đấy chẳng phải là tên thủ phạm sao? Không thèm đợi tôi trả lời, giáo

viên điểm danh đã bắt đầu báo mã số. Tôi lo lắng, không còn tâm trạng đâu
mà để ý đến Lâm Nguyên Nhất, tôi chỉ vào biển mã số dán sau lưng, tỏ ý
cho cậu ấy biết tôi sắp thi đấu.

Đứng trên đường chạy màu đỏ, tiếng còi vừa vang lên, tôi chỉ còn

cách cắn răng chạy theo cả nhóm.

Vừa chạy được một vòng, tôi đã cảm nhận được rõ rệt sức mình không

chịu được nữa rồi, tim tôi bắt đầu nhói đau. Tôi nhìn phía trước mặt, mọi
người đều đã chạy cách tôi ngày càng xa hơn. Tiếng nhịp tim làm tôi đau
đầu, tôi thở hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.