HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 139

“Vừa rồi ….chị không nhìn thấy chiếc xe ấy …” Tôi bị làm cho hoảng

sợ đến mức không nói năng bình thường được.

Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ấy, ánh mắt Trình Chân như có lửa đốt.

Đột nhiên, sự sợ hãi trong ánh mắt cậu ấy chuyển sang phẫn nộ. Tay

cậu ấy vẫn đang nắm chặt cổ tay tôi, tôi sợ cậu ấy nổi giận, nới lỏng tay,
cậu ấy lại càng nắm chặt hơn nhưng miệng lại chỉ nói hai câu: “Chị muốn
dọa chết người khác à? Sau này không được ăn kem nữa!”

Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhưng lại không nhìn rõ được biểu cảm

của cậu ấy.

Chiếc xe đi một đoạn không xa rồi dừng lại, lái xe từ xe đi xuống, vẻ

mặt căng thẳng hỏi: “Có bị thương ở đâu không?”

Trình Chân nổi nóng chửi người lái xe: “Mẹ kiếp, có biết lái xe không

thế, đèn xi nhan cũng không bật”.

Trong giây lát, trong đầu tôi hiện ra một câu: “Tôi và cậu ấy có thật sự

chỉ đơn giản là chị gái và em trai thật không?”

Lúc chiếc xe lao tới, Trình Chân kéo tôi vào trong lòng cậu ấy, tôi cảm

nhận đuợc rõ rệt nhịp tim đập mạnh của cậu ấy, sự lo lắng để lộ ra một cách
tự nhiên ấy không giống một người em trai đơn giản đang bảo vệ chị mình.

Lần đầu tiên từ khi sinh ra, tôi đột nhiên có cảm giác không hiểu được

mọi chuyện đang xảy ra, việc quen biết cậu ấy bảy năm trước, trong phút
chốc đột nhiên bị đảo lộn.

Tôi định nói gì đấy nhưng không tìm được chủ đề, nhìn gương mặt

vẫn còn đang hoảng sợ của Trình Chân, cúi đầu ủ rũ nói: “Trình Chân, lúc
nãy chị không tập trung, lần sau chị sẽ chú ý hơn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.