HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 173

Tôi quay đầu lại, đập đập tay lên vai Liễu Đình: “Nhìn cậu hôm nay

rất vui vẻ, liệu có phải anh chàng đội trưởng đội bóng rổ đã thổ lộ hết với
cậu rồi không hả?”

Mặt Liễu Đình ửng đỏ, cậu ấy cúi đầu khẽ nói: “Ừ, anh ấy nói hôm

nay sẽ cùng mình đi chơi thật thoải mái, cậu có muốn đi cùng không?”

Tôi xua tay nói: “Không cần đâu, mình ghét nhất là đi xem pháo hoa,

hơn nữa tối nay mình có hẹn rồi”.

Liễu Đình vừa cười vừa nói xen vào: “Anh chàng họ Lâm cũng có thể

đi cùng mà, càng tăng tình bằng hữu giữa đội bóng rổ của hai trường chứ
sao”.

Tôi lúng túng như ngậm hột thị, ấp úng nói: “Ai thèm quan tâm cậu ấy

chứ. Thôi đi nào, sắp muộn học rồi đấy”.

Kết quả là sau giờ học tôi vẫn bị Liễu Đình kiên quyết lôi đến KTV để

tham dự buổi tiệc giữa hai đội bóng rổ hai trường. Vừa bước vào sảnh, Liễu
Đình đã được đội trưởng đội bóng tặng một bó hoa hồng tuyệt đẹp. Một
người nào đó bật bài hát “Yêu em”, cậu ấy không hề lúng túng, cầm ngay
micro lên hát một cách say sưa, thu hút các cô gái ở đó.

Trong sảnh, những ngọn nến đang sáng rực, Liễu Đình ngượng nghịu

trong vòng tay của đội trưởng đội bóng, nụ cười trên khuôn mặt vô cùng
đáng yêu. Cậu ấy nhìn Liễu Đình bằng ánh mắt say đắm, khẽ siết chặt bàn
tay Liễu Đình. Ánh mắt họ chạm nhau, khoảng không gian mờ tối trong
nháy mắt như bừng lên màu hồng rực rỡ.

Tôi liếc nhìn thời gian, lễ thắp đèn cũng sắp bắt đầu, tôi đứng nép

mình trong một góc rồi khe khẽ đẩy cửa bước ra ngoài sảnh.

“Sao lại về sớm thế?”. Tôi vừa ló đầu ra khỏi cửa thì gặp ngay Lâm

Nguyên Nhất, bộ dạng mệt mỏi tựa vào cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.