HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 193

quanh bỗng trở nên đẹp kỳ lạ, như trong mơ vậy.

Tôi có chút lúng túng, không dám nhìn vào mắt Lâm Nguyên Nhất,

cúi đầu nói, “Mình phải về rồi”.

Lâm Nguyên Nhất đột nhiên hỏi tôi “Người hẹn gặp cậu ở quảng

trường, nhưng sau đó lại thất hẹn, là Trình Chân phải không?” Tôi bất ngờ
ngẩng lên nhìn Lâm Nguyên Nhất, dường như cậu ấy đã đọc được câu trả
lời trong ánh mắt tôi, cười khổ sở nói, “Cậu ấy đã không thèm để ý đến cậu
như vậy, tại sao cậu vẫn còn nghĩ đến cậu ấy?”

Bàn tay ấm áp của Lâm Nguyên Nhất đặt lên khuôn mặt lạnh giá của

tôi. Cậu ấy dịu dàng nói: “Mình sẽ không như vậy! Tiểu Vi, nếu là mình,
mình tuyệt đối sẽ không khiến cậu thất vọng, không để cậu phải chịu bất kỳ
sự tủi thân nào. Nếu ở bên cạnh Trình chân khiến cậu khó chịu như vậy, tại
sao không từ bỏ cậu ấy và thử đến với mình?”

Tôi ngạc nghiên nhìn cậu ấy, không phản bác lại, chỉ lắc đầu nói,

“Như vậy sẽ không công bằng với cậu. . .”

Tôi không nhìn rõ được dáng vẻ lúc này của Lâm Nguyên Nhất, chỉ

cảm thấy trong những lời cậu ấy nói có ẩn chứa nỗi thất vọng. Cậu ấy nói
tiếp, “Nếu mình có thể giúp cậu quên được Trình Chân thì mình bằng
lòng.”

Nìn ánh mắt nghiêm túc của Lâm Nguyên Nhất tôi chỉ nói được, “Lâm

Nguyên Nhất...”

Cậu ấy mỉm cười, ngắt lời tôi, “Cậu không cần phải cảm thấy thiếu

công bằng với mình, vì mình sẽ cho cậu thấy, so với Trình Chân, mình
thích hợp với cậu hơn. Lúc này mình chỉ muốn nói với cậu, mình có thể đợi
cậu.” Đôi mắt Lâm Nguyên Nhất sáng lấp lánh trong màn đêm tĩnh lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.