HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 207

Cậu ấy đưa tay ra, chỉ vào Lâm Nguyên Nhất nói: “Người này không

tốt đẹp như chị nghĩ đâu, nói vài câu dễ nghe không có nghĩa là anh ta thật
lòng, những lời anh ta nói mà chị cũng tin sao?”

Tôi cau mày hét lên ngắt lời cậu ấy: “Trình Chân, em im đi!”

Trình Chân nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt lạnh lùng nói: “Sao chứ, em

nói sai à? Lâm Nguyên Nhất có gì tốt, anh ta chỉ là một kẻ chơi bời”.

Tôi không kìm được hét lên với Trình Chân: “Đủ rồi! Không phải em

cũng là người đã hẹn với chị rồi mà còn ở bên cạnh người con gái khác sao,
bây giờ lại đến đây chỉ trích người khác, thế là thế nào hả?”. Nói xong, tôi
mới phát hiện ra sự ghen tuông trong câu nói của mình, bất giác ngẩn người
ra, ngữ điệu cũng dịu lại, khẽ nói: “Trình Chân, Lâm Nguyên Nhất hiện giờ
là bạn trai chị”.

Trình Chân sừng sờ, chỉ vào tôi rồi lại quay sang chỉ vào Lâm Nguyên

Nhất, sau đó hỏi: “Hai người...”

Tôi hít một hơi sâu, tuyên bố một cách nghiêm túc: “Bọn chị bắt đầu

hẹn hò”.

Bàn tay Trình Chân đã nắm chặt lại, những đường gân xanh nổi lên,

Trình Chân tức giận dùng sức nắm lấy tay tôi: “Sớm muộn gì chị cũng sẽ
phải hối hận!”. Nói rồi, cậu ấy buông tay tôi ra.

Tôi nhìn Trình Chân, khuôn mặt cậu ấy không còn để lộ ra vẻ kiêu

ngạo thường thấy, lúc này, thần sắc gương mặt Trình Chân u ám, không
giấu nổi sự thất vọng, không cam lòng quay người bỏ đi.

Tôi xót xa ngẩng đầu nhìn bầu trời, bầu trời xanh thẳm bị những đám

mây che lấp, ánh mặt trời le lói chiếu xuyên qua các tầng mây, khiến cho
khung cảnh xung quanh trở nên âm u hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.