HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 235

“Không có, không có chuyện gì đâu ạ, chỉ là gần đây con thấy có

nhiều áp lực quá thôi”.

Từ trong điện thoại phát ra một tiếng thở dài, bố nói: “Tiểu Vi, bố

nghe nói dạo này con khá gần gũi với một bạn nam? Lần trước cô Phương
con trông thấy con và cậu ấy đi dạo phố nữa!”

Tôi giật mình, cau mày nói: “Bố, bố muốn nói gì vậy?”

“Con đừng suy nghĩ quá nhiều”, bố tôi đáp, “bố không có ý nói

chuyện có tình cảm với nhau là xấu, chỉ có điều… các con vẫn còn nhỏ, đợi
đến khi trưởng thành rồi, lúc ấy có thích thì không có gì là không được cả”.
Nói đoạn, bố tôi lại thở dài: “Mặc dù quanh năm bố luôn phải đi công tác
xa, không chăm sóc được cho con nhưng rốt cuộc con là đứa con gái duy
nhất của bố, bố không thể không nghĩ cho con được”.

Tôi trầm ngâm một lúc, sau đó mới thành thật nói: “Bố à, con hiểu ý

của bố rồi”.

Sau đó bố tôi còn dặn dò thêm một vài câu nữa nhưng tôi không để ý.

Dập điện thoại, tôi cảm thấy khát nước, rót được một cốc nước thì nghe
thấy tiếng chuông báo tin nhắn kêu mãi không thôi, là những tin nhắn tích
trữ gửi đến từ mấy ngày nay.

Tôi mở hộp thư đến.

Tin nhắn đầu tiên là của Lâm Nguyên nhất, thời gian gửi tin nhắn là

rạng sáng hôm chúng tôi nói lời chia tay, cậu ấy nói: “Mình và Trình Chân
tiếp xúc không nhiều, nhưng mình nhận thấy cậu ấy rất thích cậu, mà cậu
cũng quan tâm tới cậu ấy, có thể nói tính cách hai người hoàn toàn tương
phản, nhưng đây không thể coi là lý do ngăn cản hai người đến với nhau.
Hãy làm những gì mà cậu cho là đúng nhé, Tiểu Vi, cho dù là bất cứ việc gì
mình cũng ủng hộ cậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.