HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 236

Đôi mắt tôi lập tức ướt nhòa, tim đập lên từng hồi đau nhói, tôi ngồi

lên ghế một cách mệt mỏi.

Lâm Nguyên Nhất nói không sai, tôi và Trình Chân, tôi thì nhút nhát,

cậu ấy thì cứng rắn; tôi tự ti, cậu ấy thì tự tin, nếu đem so sánh hai chúng
tôi với nhau thì có sự khác biệt rất rõ ràng, dường như không có bất kỳ một
điểm tương đồng nào cả. Nếu như ở bên nhau chỉ cảm thấy miễn cưỡng mà
thôi.

Thoát ra khỏi tin nhắn của Lâm nguyên Nhất, tôi quay trở lại hòm thư

đến, chỉ toàn là một cái tên duy nhất.

Trình Chân, Trình Chân, Trình Chân…

Tôi cảm thấy có rất nhiều suy nghĩ khác nhau. Trốn chạy, rốt cuộc

cũng không phải là biện pháp.

Ngón tay tôi hơi run một chút, khó khăn mở từng tin nhắn.

Tin nhắn thứ nhất:

Chị đang làm gì thế? Em có chuyện muốn nói với chị.

Tin nhắn thứ hai:

Chị không ngốc đến mức đến gặp Lâm Nguyên Nhất đấy chứ? Lớn

đầu như chị mà còn dính đến mấy chuyện rắc rối ấy làm gì chứ?

Tin nhắn thứ ba:

Mấy tên khốn kiếp gây sự đánh nhau bị đuổi khỏi trường rồi, chị mau

quay về phòng đi nhé.

Tin nhắn thứ tư:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.