HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 239

Tôi lắc đầu nói: “Không, chẳng phải hôm nay em có bài kiểm tra hay

sao? Sao lại chạy đến đây vậy?”

Trình Chân suy nghĩ rất chăm chú, một lát sau nói: “Cho dù chị có tin

hay không, thì em cũng không có ý gì khác, hôm đó, sau khi từ bệnh viện
về, em biết chị đã đi tìm Lâm Nguyên Nhất, cho nên em rất giận chị, bởi vì
mỗi lần chị làm chuyện gì ngu ngốc, em lại hạ quyết tâm không thèm quan
tâm đến chị nữa, nhưng em nhận thấy em không thể ngăn cản bản thân
mình thôi quan tâm đến chị. Liễu Đình nói chị và Lâm Nguyên Nhất đã
chia tay rồi, sau đó chị luôn thu mình lại. Chính vì vậy em không thể không
gặp chị được”.

“Trình Chân, em điên thật rồi”. Tôi thở dài.

Trình Chân bỗng cười phá lên, gương mắt thanh tú để lộ ra hai hàm

răng trắng bóng: “Chắc là vậy, điên nên mới thích bà cô ngốc nghếch như
chị”.

Lần trước lúc ăn cơm, Trình Chân nói đã có người để thích rồi, anh ta

nói người đó là một người hơn tuổi. Những lời đó, lúc này đây tất cả đều
quay trở lại trong trí nhớ tôi, rõ đến mức khiến tôi có cảm giác hơi nhức
nhối, nhưng tôi cảm thấy một tháng trở lại đây, chưa bao giờ tôi lại có cảm
giác tỉnh táo hơn lúc này.

Hóa ra người mà Trình Chân thích đúng là tôi.

Không quan tâm đến vẻ kinh ngạc trên gương mặt tôi, Trình Chân liền

nói tiếp: “Em đã nghĩ rồi, quan trọng nhất là em thích chị, còn trong lòng
chị thích ai đều không quan trọng, chị chỉ cần biết rằng em thích chị là
được rồi”.

Tự nhiên tôi chẳng nói được lời nào, mặt cứ đỏ dần lên, rất lâu sau đó

mới rụt rè nói: “Chị và em biết nhau từ bảy năm trước, lúc đó chị rất nhát
gan, lại ngốc nữa, em vẫn luôn không ưa gì chị, luôn chống đối lại chị, thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.