HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 243

Trình Chân nheo mắt, nhìn tôi hỏi: “Rồi sao nữa?”

“Cho nên... cho nên em mới phản đối việc chị ở bên Lâm Nguyên

Nhất, còn cố tình ở bên Hạ Tử Dĩnh khiến chị khó xử...”. Giọng của tôi
càng lúc càng nhỏ, vào đêm Giáng sinh, Hạ Từ Dĩnh đã nghe điện thoại khi
tôi gọi cho Trình Chân, trong buổi sinh nhật họ ôm nhau rất thân mật,
những cảnh tượng đó quả thực tôi không thể quên được, lại càng không thể
không để tâm đến.

Trên gương mặt trắng trẻo của Trình Chân lộ ra vẻ rất đáng sợ, cậu ấy

nói: “Lý Vi, khi chị nghi ngờ tình cảm của em dành cho chị, có bao giờ chị
từng nghĩ, khi đối diện với sự dao động trong lòng của chị, em đã tin tưởng
chị như thế nào? Đúng, em không thích chị, vậy thì em nói cho chị biết, em
yêu chị! Những lời như thế này chị có dám nói ra không?”

Những lời của Trình Chân từng câu từng chữ rành rọt truyền đến tai

tôi, khắc sâu vào trong tận đáy lòng tôi.

Tôi ngạc nhiên nhìn Trình Chân, hai mắt mờ tròn xoe. Từ trước đến

giờ cậu ấy chưa bao giờ nghiêm túc như vậy khiến cho tim tôi như muốn
nhảy ra khỏi lồng ngực, những lời cậu ấy nói khiến tôi mất kiểm soát đến
thế này.

Lúc này tôi mới hiểu, Trình Chân vẫn luôn là một người có mục tiêu

rất rõ ràng, đáp án nằm bên trong con người cậu ấy, chỉ có điều là nói ra
hay không mà thôi.

Còn tôi, vào đêm hôm Giáng sinh ấy, khi tôi thấy cậu ấy và Hạ Tử

Dĩnh ở bên nhau, tôi đã muốn chùn bước.

Trong căn phòng tràn đầy những kí ức trước đây, cá hai chúng tôi đều

rơi vào không khí im lặng, đột nhiên Trình Chân bước lại gần tôi một chút,
với tay gạt tóc phía trước trán tôi. không khó gì để tìm ra vết sẹo trên trán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.