HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 244

tôi. Nhè nhẹ xoa lên đó. cậu ấy nói: “Vết thương đã mờ đi rất nhiều rồi, nếu
không quan sát kĩ thì không thể nhìn ra được”.

Tôi đứng lại gần bàn sách, nhìn người con trai với ánh nhìn sâu xa

trước mặt, khóe mắt tôi tự nhiên trào dâng nước mắt.

Ngón tay Trình Chân dần dần vuốt từ trên trán xuống, cậu ấy kéo

mạnh hai bên bờ vai tôi, lập tức tôi ngã vào lòng cậu ấy. Trên người Trình
Chân tòa ra mùi hương của ánh nắng, tự nhiên tôi thấy sống mũi mình cay
cay, nước mắt từ từ lăn dài trên má.

Cậu ây cúi mình xuống, khe khẽ nói vào tai tôi: “Anh ta không xứng

đáng. Hãy quên Lâm Nguyên Nhất đi”.

Lẽ nào cậu ấy lại cho rằng tôi khóc vì Lâm Nguyên Nhất, tôi định mở

miệng giải thích thì Trình Chân đột nhiên cúi thấp, hôn lên vết sẹo trên trán
tôi. cậu ấy nói: “Em sẽ luôn ở bên cạnh chị”.

Hơi ấm trên trán vẫn chưa tiêu tan, nó lan tỏa vào tận ngõ ngách sâu

bên trong nơi yếu mềm nhất của tôi.

Lúc này đây, tôi dường như đánh mất khả năng suy nghĩ của mình,

mất đi phương hướng, bản thân giống như rơi vào hố sâu của chuyện tình
cảm không sao có thể kiểm soát được.

Hai chúng tôi ôm nhau rất chật, rất lâu, chẳng biết tiếng kêu phát ra từ

bụng của ai nữa, chúng tôi ngẩng lên nhìn nhau và cười. Trình Chân nắm
lấy tay tôi và nói: “Đi thôi, để em đưa chị đi ăn gì đấy”.

Giống như bao cặp tình nhân khác, chúng tôi tay trong tay, cùng bước

đi trên đường, trong lòng vẫn còn một chút rụt rè, nhưng phần nhiều vẫn là
cảm giác tràn đầy thích thú và ngọt ngào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.