HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 251

Tôi không kiềm chế được nữa, sổng mũi tôi đã cay cay. Có quá nhiều

khó chịu, có quá nhiều uất ức khiến tôi không làm sao có thể giả vờ cứng
rắn được nữa, tích tụ dồn nén quá lâu rồi, đã đến lúc tôi cần phải giải thoát
khỏi nó.

Tôi chầm chậm quay đầu, nhìn Liều Đình nghẹn ngào nói: “Đình

Đình, nếu như mình lựa chọn ở bên cậu ấy, ngộ nhỡ một ngày nào đó, cậu
ấy không còn thích mình nữa, lúc đó chắc chắn mình sẽ rất đau khổ. Đêm
Giáng sinh hôm ấy, mình biết cậu ấy đang ở bên Hạ Tử Dĩnh, cảm giác đau
đớn ấy vượt quá sức chịu đựng của mình”. Nước mắt tôi cứ thế rơi xuống
trong vô thức, từ trong đôi mắt to và trong của Liễu Đình, tôi nhìn thấv
hình bóng đang hoảng loạn của mình.

Liều Đình ôm tôi nói: “Tiểu Vi, cậu vẫn chưa hiểu ra ư, trong mắt

Trình Chân chỉ có một mình cậu thôi, đêm Giáng sinh hôm ấy, nếu thật sự
Trình Chân có một chút tình cảm nào đó với Hạ Tử Dĩnh thì sẽ không để cô
ấy lại mà chạy tới đánh nhau với đám người kia vì cậu đâu. Nếu như chỉ vì
vậy mà cậu giận Trình Chân thì thật ngốc nghếch quá!”

Liều Đình thờ dài, nhẹ nhẹ vồ vai tôi nói: “Mặc dù cậu là chị em tốt

của mình, nhưng mình không thể không nói, trong chuyện tình cảm cậu
không giống như Trình Chân, nhưng tên nhóc ấy hiếu rõ được tình cảm cùa
mình, và cũng dám đối diện với tình cảm ấy. Nếu đã thích thì hãy nắm giữ
lấy, cậu chưa từng cố gắng đã từ bỏ, như vậy chẳng phải quá bất công với
Trình Chân sao?”

Lời nói của Liễu Đình khiến tôi cảm thấy hổ thẹn.

Đi cùng Liễu Đình trở về phòng, tôi cảm thấy vô cùng hoang mang.

Những lời Liễu Đình nói khiến tôi hiểu ra được rất nhiều điều. Lần đầu tiên
tôi cảm thấy hối hận thực sự, bởi vì thực tình tôi chưa bao giờ suy nghĩ một
cách nghiêm túc về chuyện tình cảm của mình. Khi Trình Chân nói rõ ràng
rằng cậu ấy thích tôi, tôi lại chẳng nói được điều gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.